Hội Tin Lành Liên Hiệp

Vinh hiển thuộc về Chúa

Archive for the category “VƯỜN THƠ”

Tạ Ơn Chúa

Tạ ơn Ngài vì mỗi buổi sớm mai, 
Bừng tỉnh giấc biết người còn hơi thở, 
Trước thiên nhiên nhận ra mình bé nhỏ, 
Đức Chúa Trời: Đấng cực đại, đáng kinh. 
Tạ ơn Cha bởi ân điển, đức tin,1 
Con được cứu. Được làm con Vua Thánh. 
Cuộc thế xoay vần, nhân tình ấm lạnh, 
Lời Cha hằng soi rọi bước con đi, 
Giữa sa mạc đời, nghìn nẻo u mê, 
Đi đường hẹp con có Cha dẫn lối. 
Ngày từng ngày, nhắm Siôn bước tới,2 
Sức lực Chúa ban, vơi bớt lại đầy. 
Việc Cha sai làm – Không để ngày mai, 
Thì thuận tiện, hôm nay thì cứu rỗi.3 
Biết bao cảnh đời hư vong, lạc lối. 
Họ đang mãi mê gió bụi hồng trần, 
Không hề biết Cha là Đấng Chí Nhân. 
Muốn hết thảy mọi người đều được cứu. 
Trên thập hình kia một lần là đủ, 
Chúa đã hy sinh từ bỏ mạng vàng, 
Tạ Ơn Cha! Dù nói đến vạn lần. 
Vẫn không đủ ngôn từ ca ngợi Chúa! 

Nguyễn Hoàng Yến 

1- Êphêsô 2:8 
2- Thi Thiên 84:7 
3- II Côrinhtô 6:2 

Cùng Tiếc Với Chúa

Tien tri Giona
Chúa lại phán: “Con tiếc một dây dưa mà con chưa hề khó nhọc vì nó và con cũng không săn sóc cho nó lớn. Nó mọc lên trong một đêm và nó chết trong một đêm. Còn Ta, Ta lại không tiếc thành lớn Ni-ni-ve trong đó có hơn một trăm hai mươi nghìn người không biết phân biệt tay phải và tay trái, cùng với rất nhiều đàn súc vật đó sao?” (Giô-na 4: 10-11) 

Có bao lần anh và tôi tiếc rẻ: 
Cho công trình giá trị bỗng tiêu tan? 
Cho hoa thơm, chưa nở đã héo tàn? 
Cho nhà đẹp cháy thiêu, cơn hỏa hoạn? 

Ta tiếc rẻ dòng sông thành sa mạc, 
Cho đô thành ra mãnh đất hoang vu. 
Kẻ tự do bỗng lãnh án lao tù, 
Người yêu mến vội từ trần vĩnh biệt … 

Ông Giô-na đã có lần than tiếc, 
Không tiếc tiền, tiếc danh vọng, cao sang. 
Tiếc dây dưa nhỏ bé đã héo tàn, 
Tiếc bóng mát giữa ngày hè nóng bức. 1 

Một câu hỏi, Chúa nêu lên bài học: 
Hơn trăm ngàn dân số Ninive. 2 
Đang kiêng ăn khóc lóc quay trở về, 
Tìm kiếm Chúa, và cầu ơn thương xót. 3 

Với dây dưa lá xanh loài thảo mộc, 
Có héo tàn, giá trị có bao lăm? 
Mà sao con trách Chúa, con lằm bằm? 
Con tức giận, và còn đòi muốn chết? 4 

Hãy cùng ta, con ơi, cùng thương tiếc, 
Cho bao người vào cõi chết trầm luân. 
Họ ăn năn, chúng ta hãy vui mừng, 
Phải hớn hở cùng Ta ca ngợi Chúa. 

Giá trị của linh hồn dài muôn thủa, 
Ở cõi trần nối tiếp cõi thượng thiên. 
Nó quí hơn cả châu báu bạc tiền, 
Hơn danh vọng hơn lâu đài trần thế. 

Tình yêu Chúa, ôi mênh mông trời bể, 
Đang gọi mời nhân thế đến ăn năn, 
Để nhận ơn thương xót sống vĩnh hằng, 
Để hưởng trọn cơ nghiệp trời, sung mãn. 

Tiếc với Chúa, cơ-đốc nhân xao lãng, 
Vương quốc trời, tìm giá trị trần gian. 
Ngày mai đây, khi kèn Chúa thổi vang, 
Bạn được cứu nhưng dường như qua lửa. 5 

Tiếc với Chúa, cơ nghiệp trời muôn thủa, 6 
Đang gọi mời nhận lãnh cách nhưng không. 7 
Hãy nhận ngay ơn cứu rỗi vào lòng, 
Để tránh khỏi cả ngàn đời ân hận. 

THANH HỮU 
Tháng 10 năm 2014 

1. Giô na 4:10 
2. Giô-na 4:11 
3. Giô-na 3:7-10 
4. Giô-na 4:9 
5. 1 Côrinhtô 3:15 
6. 1 Phierơ 1:4 
7. Khải huyền 22:17 

CHÍN TRÁI CỦA THÁNH LINH

 

25174312_1307809318

“Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ: không có luật pháp nào cấm các sự đó.” (Ga-la-ti 5:22,23)
Thánh Linh ngự trị lòng ta,
Như cây sự sống sinh ra trái nhiều
Trái nào cũng tỏ một điều,
Các tư cách Chúa mỹ miều, cao sang:
Thương yêu bản chất Ngài ban,
Yêu người thù nghịch mưu toan nhiều lần;
Vui mừng của Chúa dẫy tuôn,
Cho ta vui hát khám đường nửa đêm;
Bình an cai trị êm đềm,
Lòng ta cảm nhận những điềm đúng sai;
Đảo hoang kiên nhẫn khó thay,
Chúa ban mặc khải tương lai tỏ tường;
Nhân từ đức tính phi thường,
Tha người xúc phạm, từng lường gạt ta;
Hiền lành tính cách vị tha,
Lấy điều tốt đáp người ta hại mình;
Tín trung bạn hữu khó nhìn;
Chúa từng nhìn thấy điều mình thực thi;
Chiên Con cúi thấp nhu mì,
Ngài truyền tính ấy diệu kỳ trong ta;
Quân bình không sống quá đà,
Chu toàn tiết độ thật là cân phân.
Thánh Linh bày tỏ chín phần,
Đây là phần nhỏ ta cần mà thôi;
Chúa còn nhiều trái tuyệt vời,
Mà kinh Tân ước rạch ròi chép xong.
Minh Khải-  14-10-2014

CÔNG VIỆC CỦA XÁC THỊT

“Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời.” (Ga-la-ti 5:19-21)
A-đam, người cũ tỏ bày,
Khi ta sống thật trong ngày hôm nay,
Bông trái xác thịt gớm thay,
Phơi bày chất quỉ chẳng sai, chẳng lầm:
Độc thân có thể gian dâm,
Làm điều ô uế ngoài tầm kiểm tra,
Hiệp cùng phóng đãng là ba,
Việc làm thân thể sa đà xưa nay,
Rồi thêm chè chén, no say,
Năm điều thân hủ bại hay thích làm.
Tâm hồn sa ngã thường ham:
Giận hờn, thù oán, dị đoan, giành quyền,
Cạnh tranh, bè đảng liên miên,
Ghét nhau, cãi cọ sống riêng một mình.
Tín đồ suy nhược tâm linh,
Tôn thờ thần tượng ác linh lạc lầm,
Lại còn tà thuật tối tăm,
Giao thông các quỉ âm thầm không thôi.
Satan hòa lẫn thân người,
Hóa thành xác thịt sống đời tội ô.
Mười và sáu trái bẩn nhơ,
Phô bày ma quỉ sờ sờ ghê thay,
Bạn mong thắng xác thịt nầy?
Bước theo Linh Chúa hằng ngày mà thôi.
Con người xác thịt thiệt thòi,
Mất phần vương quốc Chúa Trời hứa ban./.
Minh Khải 14-10-2014
 

XIN DẠY CON ĐỪNG SỢ

10659414_871060942913308_5049950051132428138_n

 

XIN DẠY CON ĐỪNG SỢ

Biết bao lần Chúa bảo con “đừng sợ”
Nhưng vạn lần con vẫn sợ Chúa ơi !
Con sợ cả những nhịp tim chơi vơi
Mà lắm lúc quên đâu là nẻo chính

Chúa biết con, con người nặng phần tính
Mê giàu sang, tham sắc, lại ham tài
Chúa biết con u mê dẫu đường dài
Trăm lần ngã, trăm lần Ngài nâng bước

Chúa biết con, thấy con muôn đời trước
Vẫn yêu con dẫu ngàn lần con sai
Chúa tha con dù biết ngay ngày mai
Con lại sẽ bội Ngài như lần trước

Chúa ơi con đáng gì mà vẫn phước
Được làm con mà chẳng xứng ân Trời
Chúa ơi con muôn kiếp muôn muôn đời
Vẫn hèn mọn với những điều nhỏ nhặt

Con vẫn sợ vẫn lo với bệnh tật
Cứ đeo mang lo lắng của phù vân
Chúa ơi, con một phút được phân trần
Con yếu đuối nên trăm ngàn điều sợ

Chúa yêu con ban Thánh Thần phù trợ
Dạy con đừng lo sợ chuyện thế gian
Cuộc sống con là ở cõi thiên đàng
Điều nên sợ là không đẹp lòng Chúa.
– Chúc Anh (4/5/2014)

BÌNH THƠ:

Nàng thơ lãng mạn của chúng ta là một Ki-tô hữu, cô ấy viết bài THƠ này gởi tặng tôi cách đây sáu tháng rồi. Chiều nay đọc lại thấy hay hay nên tôi tạm thời làm “nhà phê bình văn học bất đắc dĩ”.

Biết bao lần Chúa bảo con “đừng sợ”
Nhưng vạn lần con vẫn sợ Chúa ơi !
Con sợ cả những nhịp tim chơi vơi
Mà lắm lúc quên đâu là nẻo chính

Tác giả sợ: nhịp tim chơi vơi … quên đâu là nẻo chính…

Rất bình thường với một cô gái mỏng manh và cũng bình thường thôi với bao người. SỢ là một từ luôn xuất hiện trong tự điển của mọi người. Làm sao để hết sợ đây? KHI CON NGƯỜI KÍNH SỢ THIÊN CHÚA THÌ KHÔNG CÒN SỢ BẤT KỲ ĐIỀU GÌ KHÁC. Đó là câu trả lời của một thầy giảng Phúc Âm. Bạn có đồng ý hay không là tùy thuộc vào BẠN ĐƯỢC RÈN ĐÚC TRONG MÔI TRƯỜNG NÀO!

Chúa biết con, con người nặng phần tính
Mê giàu sang, tham sắc, lại ham tài
Chúa biết con u mê dẫu đường dài
Trăm lần ngã, trăm lần Ngài nâng bước

Bốn câu này tác giả đã nhận biết Thiên Chúa là Đấng toàn tri (Chúa biết tất tần tật mọi sự). Và cô nàng cũng tự nhận biết chính mình qua những cụm từ: con u mê… Trăm lần ngã…. dưới lăng kính của Đấng thấu hiểu mọi sự. Không nghi ngờ gì cả: Chúc Anh là một thiếu nữ tin kính Chúa (sùng đạo).

Chúa biết con, thấy con muôn đời trước
Vẫn yêu con dẫu ngàn lần con sai
Chúa tha con dù biết ngay ngày mai
Con lại sẽ bội Ngài như lần trước

Khi con người ngộ về Chúa, thì cũng là lúc con người nhận ra tính chất phản bội của chính mình. Chúa vẫn thành tín yêu thương cho dù con người luôn thất tín. Rất chân thật khi thi sĩ viết điều này!

Chúa ơi con đáng gì mà vẫn phước
Được làm con mà chẳng xứng ân Trời
Chúa ơi con muôn kiếp muôn muôn đời
Vẫn hèn mọn với những điều nhỏ nhặt

Con vẫn sợ vẫn lo với bệnh tật
Cứ đeo mang lo lắng của phù vân
Chúa ơi, con một phút được phân trần
Con yếu đuối nên trăm ngàn điều sợ

Khi tác giả đối diện với Thiên Chúa yêu thương, nhà thơ ngạc nhiên trước ân sủng của Ngài:.. con đáng gì mà vẫn phước… Nếu bạn đã từng nếm trải ơn ban thiên thượng, bạn dễ dàng Amen với điều này? Trong hai khổ thơ trên tác giả tiếp tục tự bạch chính mình và …lo sợ: yếu đuối nên trăm ngàn điều sợ.

Chúa yêu con ban Thánh Thần phù trợ
Dạy con đừng lo sợ chuyện thế gian
Cuộc sống con là ở cõi thiên đàng
Điều nên sợ là không đẹp lòng Chúa.

Kết luận có hậu ở bốn câu sau cùng. Tác giả tiếp nhận lời dạy từ Lời Chúa: đừng lo sợ chuyện thế gian. Sống gởi thác về. Làm thân lữ khách – là niềm tin của Cơ đốc giáo: Cuộc sống con là ở cõi thiên đàng.

Cuối cùng chỉ còn một nỗi SỢ: nên sợ là không đẹp lòng Chúa. Còn tất cả những cái sợ khác – no problem!

CẢM ƠN Chúc Anh, tâm tình em trong sáng như pha lê. Nguyện xin Thiên Chúa ban phước trên em mãi.

(Một chiều cuối Thu tháng 10/2014)

Một tiểu phẩm để hiểu thêm về Chúc Anh:
http://www.songdaoonline.com/e2783-nang-tho-lang-man-my-vi-qui-nhon-bai-chon-dang-92-.html

Có thể nghe tiếng hát Hương Lan: http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/lang-nghe-loi-chua~huong-lan~1010191.html

TƯỜNG VI

Nhà Tạm

    download (2)       images (1)

Bạn đang ở trong nhà mua hay mướn, 
Đều tạm thời trong một khoảng thời gian. 
Lúc đổi thay và thuyên chuyển việc làm, 
Bạn để lại căn nhà cho người khác. 

Bạn vào đời như người đi công tác, 
Sống tạm thời trong khoảng ngắn mà thôi. 
Hưởng an vui, hưỏng hạnh phúc trên đời, 
Trong chòi nhỏ hay đền đài to lớn. 

Khi giàu có, mua cửa nhà xinh xắn, 
Bạn trang hoàng, chạm trổ những hình, tranh. 
Bạn góp thu họa phẩm quí để dành, 
Sắm giàn nhạc hay truyền hình đắt giá. 

Khi nghèo khó, sống nhà tranh vách lá, 
Bàn, ghế giường tơi tả với tháng năm. 
Cửa mành tre thưởng thức ánh trăng rằm, 
Nhìn gió thoảng nghe võng chiều chim hót. 

Nhà xấu tốt sẽ có ngày mai mọt, 
Khi lìa trần để lại cho tha nhân. 
Không đem theo, bạn dũ sạch bụi trần, 
Khộng chuyển tải, không đem vào thiên quốc. 

Vào nước Chúa với linh hồn đơn độc, 
Bạn vui mừng hay tiếc rẽ trần gian. 
Bạn hoan ca hay hối hận việc làm, 
Tốn công sức rồi để dành cho lửa. 

Bạn hối tiếc, đặt ưu tiên sai chỗ, 
Cái tạm thời, bỏ công sức nhiều hơn. 
Đầu tư vào những cỏ dại rác rơm, 
Đã cháy rụi thành tro tàn vô nghĩa. 

Xin Chúa dạy cho con biết chọn lưa, 
Đầu tư vào giá trị vượt trần gian. 
Để mai đây khi vút cánh thiên đàng, 
Vui thỏa thấy bao linh hồn đươc cứu. 

Chúa sắm sẵn nhà thiên cung vinh dự, 
Đường phố phường đầy châu ngọc quí kim 1
Con thỏa vui nhà diễm tuyệt êm đềm. 
Vinh quang Chúa linh hồn con mãn nguyện. 2 

THANH HỮU 
Tháng 9 năm 2014 

1. Khải huyền 21:18 
2. Khải huyền 5: 12-13 

Vén Màn

“Vì hiện nay chúng ta chỉ thấy mập mờ qua gương, đến bấy giờ chúng ta sẽ thấy tận mặt. 
Bây giờ chúng ta chỉ hiểu biết một phần, đến bấy giờ chúng ta sẽ biết hoàn toàn như Chúa biết chúng ta vậy.” (1 Cô-rinh-tô 13:12) 

Đây, thế giới có ngày, đêm lẫn lộn, 
Có vui mừng, khóc lóc ở gần nhau. 
Có trắng, đen giao tiếp giữa muôn màu, 
Có tốt, xấu giao thoa ngoài phân định? 

Con ngước mặt nhìn trời mây thanh tịnh, 
Tự thấy mình quá nhỏ bé mong manh. 
Thấy suy tư hạn hẹp giữa dữ, lành, 
Thấy nhận định lệch sai trong thiện, ác. 

Ôi hỡi Chúa, Ngài khôn ngoan uyên bác, 
Tri thức Ngài tuyệt tác cả càn khôn. 
Thông biết Ngài thấy cả: xác, linh, hồn, 
Từ khởi thủy đến tận cùng vô cực. 

Con biết Chúa, đầy tình yêu chân thực, 
Hy sinh ngài vượt bực, vút trời cao. 
Nhân từ ngài thật vĩ đại lớn lao, 
Con tin cậy đặt hồn linh trao thác. 

Con nhỏ bé trong tầm nhìn giới hạn, 
Thấy bề ngoài, không hiểu rõ tâm can. 
Lời dịu êm không biết được tấm lòng, 
Không hiểu được tâm mánh mung xảo trá. 

Con không biết những ai mang mặt nạ 1
Nụ hôn nào thật giả giống Giu-đa. 2 
Ngoài cúi chào trông lễ độ thầy, cha, 
Nhưng bán Chúa với ba mươi miếng bạc! 

Lời Chúa phán, giữa tình đời muôn mặt, 
Thấy mập mờ lẫn lộn phản chiếu gương 3
Rồi ngày mai con sẽ thấy tỏ tường, 
Như Chúa thấy thân hồn linh tỏ rạng. 

Trong hiểu biết nguồn khôn ngoan vô hạn, 4 
Ta vén màn cho con rõ thật hư. 5 
Biết nhân gian khi họ đứng hay ngồi, 6 
Biết tư tưởng rõ tấm lòng trung thật. 7 

Ngày mai đây, hết hành trình trên đất, 
Con cùng ngồi, cùng xét xử với Ta, 8 
Sách mở ra, Chúa, chánh án quan toà. 9 
Con thỏa nguyện trời công minh tỏ sáng. 

THANH HỮU 
Tháng 9 năm 2014 

1. Luca 16:15
2. Luca 22:48
3. 1 Côrinhtô 13: 12
4. Êsai 40:28
5. 1 Côrinhtô 13:12b
6. Thi thiên 139:2
7. Luca 5:22, & 1 Côrinhtô 3:20
8. Mathiơ 19:28, Luca 22:30
9. Khải huyền 20:12

Mùa Thu Tình Chúa

images

Sắc thu quyến rũ mơ màng 
Hương thu dịu ngọt nhẹ nhàng bay xa 
Lá vàng xào xạc reo ca 
Ngàn cây thạch thảo trổ hoa nụ tình 

Vườn hồng tỏa ngát hương trinh 
Ong bay bướm lượn lung linh sắc màu 
Tình yêu từ thủa ban đầu 
Bàn tay Chúa dựng nhiệm mầu làm sao ! 

Mây theo cánh gió bay cao 
Đàn chim ríu rít xôn xao gọi mời 
Dừng chân ghé lại bên đồi 
Ngắm xem tiên cảnh giữa trời bao la 

Tâm hồn rung cảm ngợi ca 
Quyền năng Chúa tể thật là siêu nhiên 
Trăng sao lấp lánh về đêm 
Long lanh đáy nước càng thêm tuyệt vời 

Tình yêu Chúa trải khắp nơi 
Danh Ngài cao quý đời đời hiển vinh 
Lòng con họa khúc ân tình 
Dệt mùa thu đẹp tôn vinh Chúa Trời 

* * * Thúy Loan * * * 

TUY HAI MÀ MỘT

download

“Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt”.  Sáng thế ký 2:24 

Người với ta tuy hai mà một,
Ta với người tuy một mà hai.

Trăm năm đâu phải quá dài?
Quanh đi ngoảnh lại,bạc phai mái đầu.
Ơn trên Thiên phụ nhiệm mâù,
Dõi trông đã biết ai đầu phục Cha?
Tuy hai mà một mặn mà,
Sướng vui cùng hưởng,xót xa đỡ đần.
Khi xa vắng,  lúc ở gần,
Đi xa điện thoại ân cần hỏi han.
Dù cho tốn kém bạc vàng,
Khi đau lúc ốm,lại càng quan tâm.
Tuy hai mà một tình thâm,
Là chia xẻ bớt trăm công việc nhà.
Đừng ham danh, lợi phù hoa,
Công danh rồi cũng chỉ là hư không.
Trăm năm ghi tạc tâm hồn,
Vàng phai,đá nát;vẫn còn thủy chung.
 

Lê Mai.

CHÚA VẪN BÊN CON

CHÚA vẫn bên con, mắt hằng quan sát 
Mỗi bước con đi giữa cõi hồng trần 
Như lính thức canh ngày đêm cảnh giác 
Phù hộ con trong nghịch cảnh nguy nan. 

CHÚA vẫn bên con, bàn tay nắm chặt 
Dìu con trên đường khổ nạn, gai chông 
NGÀI cứu độ như khi NGÀI sữa phạt 
Lượng nhơn từ thương xót quá mênh mông. 

CHÚA vẫn bên con, tiếng NGÀI êm dịu 
Răn dạy con, cảnh tĩnh tránh đường sai 
Nâng đức tin lúc mỏi mòn suy yếu 
An ủi con khi thử thách, lạc loài. 

CHÚA vẫn bên con, chân NGÀI mạnh bước 
Đạp đầu sóng quỉ, lướt gió bão ma 
Ban hy vọng, bình an hồi khốn cực 
Cho hồn con mạnh trổi khúc tôn ca. 

CHÚA vẫn bên con, tai NGÀI lắng rõ 
Tâm sự sầu thương của kẻ lưu đày 
NGÀI trấn an : Con hãy chờ, đừng sợ 
Sắp đến rồi ngày Ác quỉ tan thây. 

CHÚA vẫn bên con, tim NGÀI vẫn đập 
Nhịp tình thương nồng thắm ấp yêu con 
Tình giữa người dù lắm khi bầm dập 
Nhưng tình NGÀI muôn thuở vững hơn non. 

Đêm đen xuống, bên con NGÀI đứng đó 
Quyền tối tăm không hãm được hồn con 
Linh lực mới mỗi ngày NGÀI tiếp trợ 
Cuộc viễn trình lại nối chẳng chồn chơn. 

Linh Cương 

Post Navigation