Hội Tin Lành Liên Hiệp

Vinh hiển thuộc về Chúa

Archive for the category “VƯỜN THƠ”

ĐÊM THÁNH NHẠC LẠ LÙNG!

 tNfw64p

        *  Xa xa tiếng nhạc du dương,   

Bỗng trầm thần khúc muôn phương vang lừng.

            Từ nơi xanh thẳm không trung,

Thiên binh giai điệu chúc mừng Thánh nhi.

         * Đêm thánh thay!đêm diệu kỳ!

Âm vang thánh nhạc thiên di lạ lùng.

           Lắng nghe tiếng hát không trung:

Toàn cầu hoan hỉ đón mừng Giáng sinh.

        *Hài nhi Thánh Chúa an bình,

Lìa ngôi vinh hiển,hy sinh mạng vàng.

         Xuống nơi ô tội lầm than,

Nhịp câu thiên thượng- nhân gian nối liền.

       *Tình yêu Thiên Chúa vô biên,

Bình an dưới thế, mọi miền sáng tươi.

        Vinh danh Thiên tử nơi nơi,

Niềm vui tràn ngập, người người ngợi khen.

      *  Dù ai  lòng có  giá băng…!

Âm thanh thánh nhạc sang bằng nỗi đau!

     Thánh đường chuông vọng ngân dài,

Dường như báo thức cho ai nguyện cầu.

     * GIÁNG SINH hai tiếng nhiệm mầu,

Sáng danh Thiên Chúa,  nôn nao lòng người ! ./.

                          LÊ- NGUYÊN – Giáng Sinh 2017
                                  (Phỏng theo TC 74)

 

THỜI ĐẠI CUỐI CÙNG

“Xin nói cho chúng con biết bao giờ việc ấy sẽ xảy ra, và có điềm gì báo trước về sự quang lâm của Chúa và thời kỳ tận thế?” (Mathiơ 24:3) 

Em xem tin tức mỗi ngày,
Biết bao biến chuyển đổi thay trên đời.
Động đất, hạn hán nhiều nơi,
sóng thần, bão tố, tả tơi điêu tàn.

Thế giới đầy dẫy bất an,
Phi cơ, hỏa tiển leo thang giết người.
Mẫu hạm, tàu chiến biển khơi,
Tên lửa, nguyên tử nhiều nơi lên nòng.

Chiến tranh ta chẳng chờ mong,
Nhưng rồi sẽ đến như trong Lời truyền:
Giặc giả, đói kém liên miên,
Nhiều tiên tri giả, khắp miền nổi lên. 1

Bách hại dân Chúa kêu rên,
Tin lành rao giảng khắp trên địa cầu. 2
Thế giới sợ hãi lo âu,
Niềm tin nguôi lạnh, lún sâu tội tình.

Em ơi, nghe tiếng Thánh Linh,
Khuyên ta trung tín vững tin nơi Ngài.
Đường trần dù có chông gai,
Quyết tâm đứng vững không lay chuyển dời.

Ngày Chúa, gần đến tận nơi,
Điềm báo ứng nghiệm như lời Thánh Kinh.
Nhìn lên tiếp tục linh trình,
Hoan ca chờ đón Chúa mình tái lâm. 3

Ước nghe kèn thổi vang rầm, 4
Ước nhìn Chân Chúa quang lâm mây trời.
Ước cùng người thánh nơi nơi,
Cùng nhau biến hoá, lên trời vinh quang. 5

Ước nghe nhạc thánh thiên đàng,
Cùng muôn thiên sứ ca vang ngập trời.
Chúc cho Thiên Chúa trên ngôi,
Cùng “Chiên Con” thánh Ngôi Lời đáng tôn.

Ngợi khen, vinh hiển trường tồn,
Tung hô, quyền phép, chúc tôn đời đời. 6

Thanh Hữu
Tháng 10 năm 2017

1. Mathiơ 24:6,7,11
2. Mathiơ 24:14
3. Mathiơ 24:30
4. Mathiơ 24:31
5. 1 Têsalônica 4:16-17
6. Khải huyền 5:13

THẨM QUYỀN CHÚA BAN

“Nầy, Ta đã ban cho các con thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân. Chẳng điều gì làm hại các con được.” (Lu-ca 10:19) 

Có nhiều lúc, em nghĩ mình nhỏ bé,
Mình tầm thường, đơn lẻ chẳng ra chi.
Mình đơn sơ, giới hạn chẳng có gì,
Sao dám nhận, một quyền uy của Chúa?

Em cảm nhận, khả năng mình kém quá,
Lời nói mình, không thông suốt khôn ngoan.
Không tiếng tăm, không giàu có bạc vàng,
Sao dám nói, trong uy quyền thiên thượng ?

Đừng lo sợ. Đây tình yêu vô lượng,
Đây nhiệm mầu, ân điển Chúa ban cho.
Chúa cao sang, Đấng quyền phép khôn dò,
Muốn ban tặng, cho tín nhân nhận lãnh. 1

Em sở hữu, một quyền uy lớn mạnh,
Trong thẩm quyền, Danh Cứu Chúa Giê-xu. 2
Để phán tuyên, để mở trói ngục tù,
Để giải phóng, để chữa lành đau đớn. 3

Trong em có, một thẩm quyền to lớn, 4
Để giải trừ, để xua đuổi tà ma. 5
Để nói ra, để ngăn cấm linh tà,
Phải khuất phục, dưới quyền uy Danh thánh.

Đừng lo sợ, đừng lo âu trốn tránh,
Hãy đương đầu với sàng sảy Sa-tan. 6
Hãy nói ra lời sự sống thiên đàng,
Đem đắc thắng, làm vinh danh Thiên Chúa.

Khi thử thách, bao nan đề giăng bủa,
Trong việc làm, trong tài chánh, hôn nhân.
Trong gia đình, trong học vấn tiến thân,
Tin cậy Chúa, nói lên lời tích cực.

Uy quyền Chúa, phá tan các quyền lực,
Như sóng gầm, bão tố nhận chìm em.
Uy quyền Chúa sẽ nâng đỡ em lên,
Ban vui thỏa, ban bình an đắc thắng.

Em ơi. Xin em đừng yên lặng,
Hãy sẵn sàng xử dụng Danh Giê-xu. 7
Em bước trên những thách thức sa mù,
Em chiêm ngưỡng ánh dương soi chói rạng.

THANH HỮU
Tháng 10 năm 2017

1. Lu-ca 10:19
2. Mác 16:17
3. Ma-thi-ơ 10:1
4. 1 Giăng 4:4
5. Mác 3:15, Lu-ca 10:17
6. Gia-cơ 4:7
7. Công vụ 3: 6 & 16: 18

NHEN LỬA LÊN ĐI

Vậy nên ta khuyên con hãy nhen lại ơn của Đức Chúa Trời ban cho, (2 Ti-mô-thê 1:6 )

Nhen lửa lên đi người hỡi người,
Tín nhân Cơ Đốc của tôi ơi.
Ngoài kia trời nóng, tim hồn lạnh,
Giá buốt tâm linh giữa đất trời.

Lửa đã nhen lên tại phòng cao,
Giữa tiếng gió reo thổi ào ào. 1
Lửa lan thế giới bao niên kỷ,
Vẫn còn năng động vẫn lớn lao.

Lửa đã lan mồi đến quê tôi,
Ấp ủ trăm năm lâu lắm rồi.
Mà sao bếp vẫn tràn hơi lạnh,
Củi ướt, tro tàn, năm tháng trôi…

Mời bạn cùng tôi nhúm lửa than,
Cùng nhau thổi gạt những tro tàn.
Cùng nhau khẩn nguyện Linh Thánh Chúa. 2
Đốt lửa bùng lên tỏa ngút ngàn,

Mời bạn cùng tôi nhặt củi khô,
Khả năng ân tứ xin góp vào.
Cùng nhau mở rộng vương quốc thánh,
Để thấy năng quyền Chúa lớn lao. 3

Mời bạn cùng tôi mở tầm nhìn,
Ô kìa, dân Việt triệu sanh linh.
Cùng nhau chạy đến tin nhận Chúa,
Thoát khỏi trầm luân lửa ngục hình.

Mời bạn cùng tôi đón gió thiêng,
Gió thổi ào lên khắp ba miền.
Trung Nam Bắc Việt đầy Linh thánh,
Đầy dẫy linh ân với năng quyền.

Mời bạn cùng tôi vút cao từng,
Nương theo mây trắng giữa không trung.
Nghe mưa Chúa đổ vào thôn ấp,
Mắt ướt hoan ca khóc vui mừng.

THANH HỮU
Tháng 9 năm 2017

1. Công vụ 2: 1-5
2. Công vụ 1: 14
3. 1 Tê-sa-lô-ni-ca 1:5

ĐƯỜNG LỐI CHÚA

Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu. ( Ê-sai 55:9 )

Đường lối Chúa, thật cao siêu huyền nhiệm.

Thật lạ lùng, thật thánh thiện, thâm uyên,

Vượt cao hơn, cả trời đất vô biên. 

Thật rộng lớn, vượt thiên hà vô cực.

Trong khôn sáng, trong năng quyền uy lực,

Chúa định hình, sáng tạo cả thế gian.

Từ núi cao, đến biển rông ngút ngàn,

Từ vi khuẩn, đến trời sao muôn triệu.

Có điều gì, Chúa dựng nên còn thiếu?

Chưa hoàn thành, còn khuyết điểm không em?

Tiếng dế kêu như rên rỉ về đêm,

Hay chim hót trời bình minh chói nắng?

Hoa sặc sở, trong vườn xuân trầm lặng,

Đến mống trời bảy sắc giữa từng mây.

Tiếng thông reo, thác đổ, sóng phủ đầy,

Khi bão tố, lúc trời xanh biển lặng.

Thân hình em, một nhân sinh Chúa tặng,

Được tao thành qua nghệ sĩ tuyệt luân. 

Nắn tạo em, trong nghệ thuật siêu quần,  

Ban sự sống hơi Thần Linh chân Chúa.

Em giá trị, trong ý trời muôn thủa,

Ngài lập trình một mục đích cho em.

Không thấp hèn, không vô nghĩa nhỏ nhen,

Nhưng lợi ích cõi đời đời vinh hiển.

Cả thế giới, muôn loài là phương tiện,

Cho em dùng, em sống phục vụ nhau.

Để tập tành, để chuẩn bị đời sau,

Để vui hưởng, cùng Thần Nhân cai trị.

  

Hãy vui lên, em ơi đừng rầu rỉ,

Đừng buồn lòng đừng bỏ cuộc đức tin.

Dù chông gai thử thách phủ quanh mình,

Cậy Linh Chúa đường linh trình tiến bước.

Chúa Cứu Thế đã thăng thiên về trước,  

Đang đợi chờ đón rước em và tôi.

Hãy hoan ca, ta gần đến đích rồi,

Tiếng nhạc thánh vinh quang trời vang dội.

THANH HỮU

Tháng 9 năm 2017

CHÚA DẸP SẠCH ĐỀN THỜ

Chúa đã đến Giêrusalem, lòng đau xót 
Khắp hành lang chuyện buôn bán đổi trao 
Ngài xót xa nếm chịu sự nghẹn ngào 
Đền thờ thánh, lòng người đầy toan tính. 

Sự vụ lợi, tính giả hình vượt trội… 
Pharisi, bởi quyền lợi, biến nên… 
Nào bồ câu, bò, đổi bạc, chiên, lềnh kềnh 
Nhà Cầu Nguyện biến nên chỗ buôn bán. 

‘Giêrusalem giống như hang trộm cướp’ 
Sự tôn nghiêm gian trá đã trêu ngươi 
Thầy Thông Giáo, Thầy Cả… Ý riêng người 
Lạm dụng Chúa: chuyện đời xen buôn bán. 

Chúa hành động dạy ăn năn, kẻo bị án… 
Bện roi dây, xua đuổi chiên, bò, dê… 
Bao tiền nong, đổi chác, bảo mang về 
‘Đừng làm cho Nhà Cha Ta… nhà buôn bán.’ 

Là con Chúa, bước đi chân quang rạng 
Sống yêu thương, nhiệm mạng Chúa giao cho 
Chớ biến nên đối tác để so đo… 
Chuyện toan tính, kinh doanh con cái Chúa. 

Chớ lựa chọn đón tiếp người nhiều của, 
Còn kẻ nghèo lơ đảng như chẳng quen 
Những người chăn, ý thức quá nghèo hèn 
Chúa lên án, kíp ăn năn sửa lại. 

Chúa dạy dỗ ban cho phước còn lại 
Kho trời cao mãi mãi chẳng hề vơi 
Cửa sổ Cha hé mở các tầng trời 
Sự phước hạnh đời đời Ngài bao phủ. 

Đời sống tạm, Chúa ban mỗi ngày đủ 
Cảm tạ Cha lòng vui vẻ, bình an. 
Hầu việc Cha Vua sự sống Thiên Đàng 
Biến đen tối tại cõi lòng nên sự sáng. 

Tác giả khách: Thi sĩ Nguyễn Văn Lang 

Nguồn www.facebook.com/groups/SDCSS/

ĐỪNG PHÂN BÌ

Lòng con chớ phân bì với kẻ tội lỗi; Nhưng hằng ngày hãy kính sợ Đức Giê-hô-va (Châm-ngôn 23:17) 

Bao giờ em thấy buồn lòng ? 
Nghĩ mình tin Chúa sao không bằng người ? 
Người ta giàu có tốt tươi, 
Mà mình sao cứ: không dư… đủ dùng? 

Người ta phát đạt hanh thông, 
Quyền cao chức trọng nhưng không tin Ngài. 1 
Sao mình cầu nguyện tối mai, 
Mà chẳng dư dả hơn ai chút nào? 

Mình bị thử thách biết bao, 
Người ta hưng thịnh chẳng nao núng gì? 
Sao ta tin Chúa làm chi? 
Bắt chước như họ có khi yên lòng? 

Em đã sai trật ước mong, 
Đừng nên so sánh người không tin Ngài. 2 
Chúa muốn tôi luyện cho ai, 
Thành người giá trị lâu dài đời sau. 

Giàu sang, quyền quí qua mau, 
Linh hồn hư mất khổ đau dường nào! 
Em thật diễm phước biết bao, 
Được Chúa cứu rỗi ban trao Nước Trời. 

Ngày nay sống tạm trên đời, 
Chúa muốn huấn luyện thành người tốt hơn, 
Ngài cho thử thách, cô đơn, 
Ngài cho đau khổ tủi hờn lướt qua. 

Dạy em trung tín, nhu hòa, 
Dạy em đứng vững phong ba cuộc đời. 
Dạy em nắm chặt Ngài thôi, 
Để Ngài dẫn dắt đến nơi thiên thành. 

Thế giới biến đổi thật nhanh, 
Thiên tai, thù hận, chiến tranh phủ đầy. 3 
Chúa sẽ trở lại nay mai, 
Ngài sẽ lau ráo lệ dài cho em. 4 

Vui lên ta hát ngợi khen, 
Chúa ta đắc thắng tiếng kèn dậy vang. 5 
Ô kìa sứ thánh vạn ngàn, 6 
Reo vang cổ vỏ thiên đàng dậy rân. 

THANH HỮU 
Tháng 9 năm 2017 

1. Thi Thien 7: 12-13 
2. Châm ngôn 23:17 
3. Mathiơ 24:6, 7, 29 
4. Khải huyền 21:4 
5. Mathiơ 24: 30-31 
6. Hêbơrơ 12:1 

NGỦ ĐI CON GÁI CỦA BA!

Dad holding infant

Thôi con nhỉ nín đi đừng khóc nữa!
Tội lòng ba đêm đã xuống sâu rồi
Đôi tay này ru con ngủ thay nôi
Và áo ấm cởi choàng, thay chăn đắp

Đêm thăm thẳm bên ngoài mưa rét lắm
Ngủ đi con đừng để xót lòng ba
Chú mèo hoang rờn rợn dáng yêu ma
Đang rình rập tìm mồi trong bóng tối

Những khổ đau làm sao con hiểu nổi
Rạng ngày mai gạo đã hết sạch rồi
Ba lặng nhìn ngày tháng buồn trôi
Ngồi tính lại những món tiền tiêu chợ

Me của con mấy hôm rồi trăn trở
Lo ngày mai sữa không đủ nuôi con
Giữa thinh không tiếng nấc nghẹn hao mòn
Thân tiều tụy giữa chợ đời rối rắm!

Ba rất sợ những ngày đông rét cóng
Ngọn gió nào tàn nhẫn thổi vào đây
Ba cho con trọn trái tim này
Là tất cả những gì ba có đấy

Thôi con nhỉ nín đi đừng cựa quậy
Để cho me ngủ một giấc say nồng
Đắng cay nào ba gánh chịu cho xong
Âu số phận đã an bày như thế…

(Đà nẵng mùa Đông 1981)

Lê Nguyễn Hà Vy

ƠN CHA

Ơn cha cao vời vợi
Bao la tựa bầu trời
Bút mực nào tả hết
Tình phụ tử cha ơi !

Con mở mắt chào đời
Đã có cha bên cạnh
Đã có cha dỗ dành
Từ tiếng khóc sơ sanh.

Nuôi con từ thơ ấu
Cho đến lúc lớn khôn
Cha còn sợ bảo tố
Dồi dập cánh chim non.

Cha chăm sóc đỡ nâng
Từng bước từng bước một
Tình cha như mật ngọt
Nguyên chất của tàn ong.

Cha làm gương sáng trong
Luôn yêu người, kính Chúa
Dắt dìu con từng đứa
Trên vạn nẻo đường trần.

LờI thơ nào tả hết
Công khó của phụ thân
Nghe hồn rưng rưng lệ
Thương kính cha muôn phần.

Một ngày lễ cho cha
Hay nghìn đời thiết tha
Bóng hình cha mãi mãi
Trong hồn con đậm đà.

(Trích trong thi tập 2 )
Thái Trịnh

TÌNH CHA

images (1)

Tình Cha

(Tặng con gái Lê Nguyễn Thục Hạnh)

Le Nguyen Ha Vy

Ba nén lệ để ngăn dòng cảm xúc
Con chào đời bằng hai tiếng o-oe
Mẹ đớn đau ba cúi mặt ngồi nghe
Ngoài ghế đợi tưởng như chừng tội lỗi

Hai tiếng khóc làm sao ba chịu nổi
Mưa bên ngoài chiều ấy gió mênh mông
Ba ôm con hơi ấm tỏa vào lòng
Nói sao hết mối tình phụ tử

Ba cúi xuống lần đầu hôn thục nữ
Con là đây hai giọt máu yêu thương
Mấy ngày qua mẹ thao thức bên giường
Ru con ngủ trên mi đầy nước mắt

Trời hôm nay chuyển sang mùa gió bấc
Rét run người nhưng đâu lạnh lòng ba
Mấy ngày rồi lo thực tập làm cha
Cơm nửa bữa áo quần thơm tã lót
Đêm ít ngủ nằm nghe mưa từng giọt…

(Đà-Nẵng mùa Đông 81)

Le Nguyen Ha Vy

Thơ ca nói về tình cha, tình mẹ thì khá nhiều và có nhiều bài rất hay. Mới đây, tôi được một người giới thiệu bài thơ “Tình cha” của Lê Nguyễn Hà Vỹ, tôi đọc và thấy ấn tượng với bài thơ nầy, nên xin viết vài dòng cảm nhận tản mạn để chia sẻ với bạn đọc gần xa cùng thưởng thức.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã bày tỏ cảm xúc của mình khi lần đầu được …lên chức cha. Một cảm xúc vừa lo sợ vừa sung sướng như đang trào dâng trong tâm hồn của tác giả khi nghe đứa con mới vừa cất tiếng khóc “o oe” chào đời. Để có được một đứa con chào đời đòi hỏi cả một sự hợp tác hết sức chặt chẽ và đầy tình cảm giữa hai vợ chồng. Theo quy luật của Tạo Hóa đã định, vợ chồng khi ăn ở với nhau thì sau một thời gian độ 9 tháng 10 ngày, sẽ cho ra đời những “tuyệt tác” của mình. Tuy nhiên, có không ít trường hợp vợ chồng chung sống với nhau trong nhiều năm tháng mà vẫn không sinh được con cái. Thường thì những cặp vợ chồng như thế rất đỗi buồn, cho dù cuộc sống của họ có giàu có đi chăng nữa. Kinh thánh dạy: “Kìa con cái là cơ nghiệp từ CHÚA ban. Bông trái từ lòng dạ là phần thưởng.” (Thánh Thi 127: 3 – BDM). Trong độ 9 tháng 10 ngày đó, người mẹ phải mang nặng đẻ đau, người cha thì phải lo làm lụng vất vả để lo cho đứa con sắp chào đời. Cho nên ông bà ta đã nói: “Công cha nặng lắm ai ơi/ Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.”

Hãy nghe tác giả bộc lộ cảm xúc đáng yêu ấy:

Ba nén lệ để ngăn dòng cảm xúc
Con chào đời bằng hai tiếng o oe
Mẹ đớn đau ba cúi mặt ngồi nghe
Ngoài ghế đợi tưởng như chừng tội lỗi.

Đọc những dòng thơ nầy, tự nhiên tôi lại nhớ lại quá khứ xa xăm cách đây 31 năm vào một ngày mùa hè, tôi cũng có cùng tâm trạng như tác giả, lòng bâng khuâng, lo lắng với biết bao hồi hộp với vui mừng khi chờ đợi vợ sinh đứa con trai đầu lòng. Và khi nghe con cất tiếng khóc “o oe” thì mình cười vui, sung sướng khôn tả. Thật không có niềm vui nào bằng niềm vui của vợ chồng khi Chúa cho sinh được con cái, nhất là sinh đứa con đầu lòng. Bây giờ con đã lớn khôn rồi, nhưng chúng tôi vẫn nhớ như in cảm giác hồi hộp lẫn vui mừng của vợ chồng lần đầu tiên Chúa ban cho có được đứa con.

Có những tiếng khóc làm cho ta lo sợ, đem đến cho ta nỗi buồn khôn nguôi, như khi ta mất đi người thân chẳng hạn, nhưng có những tiếng khóc làm cho ta phấn khởi, đem đến cho ta niềm vui bất tận, như tiếng khóc “o oe” khi có đứa con yêu dấu chào đời. Quả thật vậy, không có gì vui hơn khi vợ chồng được Chúa ban cho có được con cái, khi nghe con cái cất tiếng khóc chào đời:

Hai tiếng khóc làm sao ba chịu nổi
Mưa bên ngoài chiều ấy gió mênh mông
Ba ôm con hơi ấm tỏa vào lòng
Nói sao hết mối tình phụ tử.

Dù thời tiết mưa gió bên ngoài đem đến cái lạnh mênh mông, nhưng lòng ba vẫn ấm khi có con bên đời, khi có con trong đời. Tình phụ tử thật sâu đâm biết bao!

Niềm vui của người cha càng thêm thắm đượm khi lần đầu tiên được hôn lên đứa con gái yêu của mình, vì đó là biểu tượng của sự thăng hoa của tình yêu giữa hai vợ chồng. Có thể nói niềm vui của người cha được tăng lên gấp bội khi nghe tiếng mẹ ru con bên giường. Khổ thơ tiếp theo mới cảm động làm sao:

Ba cúi xuống lần đầu hôn thục nữ
Con là đây hai giọt máu yêu thương
Mấy ngày qua mẹ thao thức bên giường
Ru con ngủ trên mi đầy nước mắt.

Lại một lần nữa ta lại thấy hình ảnh tiếng khóc xuất hiện ở đây: “Ru con ngủ trên mi đầy nước mắt”. “Nươc mắt” ở đây không phải nước mắt của nỗi buồn, không phải là nước mắt của sự đau đớn, mất mát, mà bèn là nước mắt của sự vui mừng, sung sướng của một người khi được làm thiên chức mà Tạo Hóa đã ban cho mình, ban cho những người nữ – Thiên chức làm mẹ.

Đọc đến câu thơ “Ru con ngủ trên mi đầy nước mắt”, tôi bỗng nhớ đến bài hát “Ca dao mẹ” của nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn nói đến lời ru của mẹ với lời rất êm ái, cảm động:

“Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn/ Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn/ Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên/ Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình/ Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn/ Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn/ Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân/ Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người…”

Khổ thơ cuối của bài thơ, tác giả như muốn dồn hết tình cảm của người cha vào cho đứa con đầu lòng của mình qua việc chăm sóc cho đứa con gái yêu vừa mới chào đời bằng tất cả những gì mình có thể làm được:

Trời hôm nay chuyển sang mùa gió bấc
Rét run người nhưng đâu lạnh lòng ba
Mấy ngày rồi lo thực tập làm cha
Cơm nửa bữa áo quần thơm tã lót
Đêm ít ngủ nằm nghe mưa từng giọt…

Bằng cách dùng hình ảnh đối lập, hoàn cảnh bên ngoài với tấm lòng bên trong: “Trời hôm nay chuyển sang mùa gió bấc/ Rét run người nhưng đâu lạnh lòng ba”, tác giả đã thể hiện thành công tình cha dành cho con thật lớn và đáng trân trọng làm sao. Không hoàn cảnh nào có thể làm vơi nhẹ đi tình cảm của cha dành cho con được. Thật cảm động khi tác giả viết: “Mấy ngày rồi lo thực tập làm cha/ Cơm nửa bữa áo quần thơm tã lót”. Tình cha là đây. Công cha là đây: Bữa ăn cũng không trọn vẹn được. Dù là đang ăn, nhưng khi nghe con khóc, con cựa quậy là cha mẹ cũng phải bỏ bữa ăn giữa chừng để lo cho con cái đã, rồi mới tiếp tục bữa ăn. Có khi vài ba lần phải bỏ bữa ăn giữa chừng như thế thì cha mẹ cũng vui mừng chập nhận mà không hề ta thán lời nào.

Bài thơ kết thúc một cách thú vị, thú vị đến bất ngờ: “Đêm ít ngủ nằm nghe mưa từng giọt…”

Ta như thấy người đàn ông trong đêm khuya nằm không ngủ mà dõi theo bất cứ sự động tĩnh nào của hai mẹ con để có thể đến giúp đỡ, chăm sóc bất cứ lúc nào vợ con cần đến. Người cha đếm từng giọt mưa rơi như đếm từng giờ phút, từng ngày tháng để thấy con được lớn lên vậy.

Ông bà ta nói:

“Công cha nghĩa mẹ cao vời
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta
Nên người con phải xót xa
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao
Đội ơn chín chữ cù lao
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa”

Là người làm cha nên tôi thật vui khi đọc được bài thơ “Tình cha” nầy của Lê Nguyễn Hà Vỹ. Bài thơ tuy đơn sơ, mộc mạc, nhưng thật lắng đọng, vì nó bày tỏ được tình cảm của người cha dành cho con cái của mình một cách rõ ràng với những hình ảnh gần gũi, thân thương mà không một người làm cha nào mà không cảm nhận được.

Bài thơ đầy những giọt lệ, đầy những tiếng khóc, đầy những giọt nước mắt “Ba nén lệ để ngăn dòng cảm xúc/ Con chào đời bằng hai tiếng o oe”, “Hai tiếng khóc làm sao ba chịu nổi” và “Ru con ngủ trên mi đầy nước mắt”, nhưng không buồn bã, đau thương, vì đó là những giọt lệ, những tiếng khóc, những giọt nước mắt của niềm vui mừng, hạnh phúc của người cha khi có con được sinh ra trong cuộc đời.

Hạnh phúc thay cho những ai được làm cha làm mẹ! Cảm ơn Tạo Hóa đã ban hôn nhân cho con người, và qua hôn nhân, Ngài ban cho con người thiên chức làm cha, làm mẹ trong gia đình.

Nguyện Chúa ban ơn cho những bậc cha mẹ để làm trọn thiên chức cao quý mà Chúa đã ban cho hầu làm cho gia đình mình được phước khi biết sinh thành dưỡng dục con cái lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ. A men!

-Mục sư Nguyễn – Đình – Liễu –

Post Navigation