THƠ TÌNH SINH VIÊN
THƠ TÌNH SINH VIÊN
Từ chỗ không yêu tôi, cô ấy đã trở nên người yêu tôi chỉ sau khi tôi nắn nót viết bài thơ này và gởi cho cô bạn gái – mà đã một thời là tâm điểm theo đuổi của bao nhiêu chàng trai phố biển. Bây giờ tôi nghiệm ra: bài thơ này rất lợi hại. Vì nó đã thay lời muốn nói cho trái tim tôi. Các bạn thử bình luận bài này xem…
VỀ PHỐ BIỂN
Phố biển chiều nay mưa lất phất
Tôi đưa em về trời mây gió bay bay
Qua những hàng hiên ướt lạnh vai mềm
Tôi ngậm ngùi thương em làm thân con gái
Hai đứa trốn mưa trên hè phố
Ngượng ngập làm sao tôi cứ ấp úng hoài
Không nói được cùng em dù chỉ một lời yêu
Để khi quay về tôi nghẹn ngào hối hận
(Trần Quang Dũng)




Ho Chi Minh
Hồi đó TQD đã khéo léo tỏ tình bằng thơ. Thời đó bây giờ qua rồi. Bây giờ tôi chỉ cần nhắn tin hoặc Alô là có thể …
Những bài thơ tình đã lùi vào quá khứ. Yêu bây giờ phải tốc hành.
Dù sao bài thơ của anh cũng rất là sinh viên mới học yêu. Không biết bây giờ anh có còn yêu ai nữa không? và anh có còn làm thơ!