Hội Tin Lành Liên Hiệp

Vinh hiển thuộc về Chúa

RU-TƠ VÀ CHÚA CỨU THẾ

2016_02_21_x6tweckzuyf

Cuối bài trước, Ru-tơ xin Bô-ô chuộc sản nghiệp nàng bởi vì ông là người bà con. Bô-ô ưng thuận, nhưng phải hỏi ý một “người chuộc lại – redeemer”gần hơn. Chữ “người chuộc lại” được dùng mười lăm lần và là một trong những từ quan trọng nhất của cả Kinh Thánh. Từ nầy thường được dùng để chỉ về Chúa Jesus, Ðấng Cứu Chuộc.

Theo Lê-vi-ký 25:48, một người nô lệ có thể được chuộc lại, được mua lại. Một người rơi vào cảnh túng thiếu, phải bán sản nghiệp, thì người bà con gần nhất có quyền chuộc lại (Lê-vi 25:25). Một người chết mà không có con trai, một người anh em chồng có quyền lấy vợ người chết, để nối dõi cho người chết (Phục-truyền 25:5). Ðây là trường hợp “chuộc lại” của Bô-ô và Ru-tơ.

Người chuộc lại” phải là bà con, có khả năng và sẵn lòng chuộc lại. Ru-tơ 2:1 xác định cả ba điều kiện nầy:Na-ô-mi có một người bà con bên chồng tên là Bô-ô, một người quyền thế và giàu có, thuộc gia tộc của Ê-li-mê-léc.”

Vì sẵn lòng chuộc lại sản nghiệp cho Ru-tơ, Bô-ô phải xác định một chỗ họp, mời người bà con gần hơn, mời nhân chứng và công bố rõ vấn đề (Ru-tơ 4:1-4). Bô-ô đến cổng thành chờ người bà con, “mời anh ngồi đây.” Bô-ô cũng mời mười trưởng lão. 

Bô-ô nói với người bà con: “Trước sự chứng kiến của các trưởng lão, xin anh mua lại sản nghiêp của Ê-li-mê-léc cho Na-ô-mi, nếu không thì hãy cho tôi biết, vì sau anh, quyền nầy thuộc về tôi.” Bô-ô tiếp: “Khi mua ruộng, anh cũng lấy Ru-tơ người Mô-áp, để lưu danh người quá cố.”

Câu 6: “Người có quyền chuộc sản nghiệp đáp: ‘Tôi không thể chuộc, sợ làm hại đến sản nghiệp của tôi. Xin anh thay tôi chuộc sản nghiệp ấy.” Ông là người bà con gần nhất, có quyền và có tiền nhưng lại không sẵn lòng.

Bô-ô nói với các trưởng lão và cả dân chúng: “Hôm nay, các ông làm chứng rằng tôi mua tài sản thuộc về Ê-li-mê-léc, Ki-li-ôn và Mạc-lôn và cũng lấy Ru-tơ người Mô-áp, vợ của Mạc lôn làm vợ, để lưu danh người quá cố” (câu 10).

Mọi người ở cổng thành và các trưởng lão đều nói: Chúng tôi làm chứng về điều đó. Chúc anh được nổi danh ở Bết-lê-hem. Nguyện dòng dõi mà Ðức Giê-hô-va ban cho anh qua thiếu phụ nầy sẽ làm cho nhà anh giống như nhà của Pha-rết mà Ta-ma đã sinh cho Giu-đa vậy!” (câu 11).

Mọi người chúc mừng vợ chồng mới sinh được nhiều con, vì “con cái là cơ nghiệp Ðức Giê-hô-va ban cho. Bông trái của tử cung là phần thưởng” (Thi thiên 127:3). Con cái là nguồn phước. Còn được nổi danh? Anh, Chị biết Bết-lê-hem là quê hương của ai? Bết-lê-hem còn được gọi là thành Ða-vít!

Người bà con gần không lấy Ru-tơ vì sợ hại đến sản nghiệp mình. Không ai biết tên ông. Còn Bô-ô được nổi danh suốt lịch sử vì tin cậy Chúa! Sách Ru-tơ bắt đầu buồn thảm nhưng kết thúc với đám cưới hân hoan – như Thi thiên 30:5 mô tả: “Lệ có rơi khi màn đêm buông xuống, Hừng đông về đã vọng tiếng hò reo.”

Di sản của sách Ru-tơ là con cái – nguồn phước, niềm hân hoan Chúa ban cho người mẹ và gia đình. Câu 13-17:Như vậy, Bô-ô cưới Ru-tơ làm vợ. Họ ăn ở với nhau, Ðức Giê-hô-va cho nàng thụ thai và sinh một con trai. Phụ nữ trong thành nói với Na-ô-mi: ‘Nguyện cháu được nổi danh trong Israel.’ Na-ô-mi bồng đứa trẻ vào lòng mình và chăm sóc nó. Phụ nữ láng giềng đặt tên nó là Ô-bết. Ô-bết là cha của Gie-sê, ông nội của Ða-vít.”

Trước kia ở Mô-áp, Ru-tơ làm vợ Mạc-lôn gần mười năm nhưng không con. Trở về Bết-lê-hem Nhà Bánh, Ðất Hứa phước hạnh, chỉ một năm, Ru-tơ có chồng, có con và cả gia đình chuộc lại được sản nghiệp đã mất.

Câu 15 tuyệt vời ân hậu, ngọt ngào: Ðứa bé ấy sẽ an ủi bà, nuôi dưỡng bà lúc về già, vì con dâu bà đã sinh nó cho bà. Con dâu bà quý hơn bảy con trai.” Vì Ru-tơ chân thành, tận tâm yêu thương mẹ chồng và tin cậy Ðức Giê-hô-va, nàng được phước. Ru-tơ đem phước hạnh chan hòa cho mẹ chồng, đến độ cả thành xem nàng quý hơn bảy con trai.

Ðứa bé là niềm vui và nguồn phước cho cả xóm, vì phụ nữ láng giềng đặt tên cho nó. Ðây là chỗ duy nhất trong cả Kinh Thánh, với người ngoài đặt tên cho con. Ô-bết có nghĩa là “người thờ phượng.” Cả cộng đồng tạ ơn Chúa, thờ phượng Chúa vì Ðức Giê-hô-va đã phục hồi sản nghiệp và phước hạnh cho Na-ô-mi và Ru-tơ.

Ô-bết là phước Chúa cho Bô-ô, Ru-tơ, Na-ô-mi – và nhiều, rất nhiều người. Ô-bết tiếp tục đem phước hạnh đến chúng ta hôm nay – vì tiếp nối thế hệ Ô-bết là Gie-sê, Ða-vít, và Chúa Cứu Thế Jesus, Ðấng Cứu Chuộc. Qua Ngài, mọi người được phước, được tha thứ tội, cứu chuộc và được thiên đàng.

Ru-tơ và Bô-ô sinh Ô-bết. Ô-bết sinh Gie-sê và Gie-sê sinh Ða-vít. Sách Ru-tơ bắt đầu với gia đình Ê-li-mê-léc rời bỏ Bết-lê-hem, Nhà Bánh của Ðất Hứa, làm theo ý mình, đến sống tại Mô-áp. Hai con trai lấy vợ Mô-áp không thờ kính Chúa. Ê-li-mê-léc chết, hai con trai chết, để lại Na-ô-mi một mình, không chồng, không con.

Sách Ru-tơ nối liền Các Quan Xét và Các Vua, sau Sau-lơ đến Ða-vít. Ða-vít nối kết với Giu-đa. Sách Ru-tơ là chuyện tình thiên thượng tuyệt đẹp, nối kết Chúa Cứu Thế Jesus, Ðấng Cứu Chuộc. Ngài sinh hạ tại Bết-lê-hem xứ Giu-đa, bởi trinh nữ Ma-ri như đã được tiên tri từ thời Cựu Ước.

Gia phổ của Ngài ghi rõ trong Ru-tơ 4:12 với tên Pha-rết:Nguyện dòng dõi mà Ðức Giê-hô-va ban cho anh qua thiếu phụ nầy sẽ làm nhà anh giống như nhà của Pha-rết mà Ta-ma đã sinh cho Giu-đa vậy!

Ta-ma là mẹ của Pha-rết. Sáng Thế Ký 38 cho biết Ta-ma giả đóng vai gái mãi dâm để có con nỗi dõi cho chồng, và được Giu-đa, cha chồng khen ngợi là công chính hơn ông. Gia phả của Chúa Cứu Thế Jesus trong Ma-thi-ơ 1:5 cho biết:Sanh-môn bởi Ra-háp sinh Bô-ô. Bô-ô bởi Ru-tơ sinh Ô-bết. Ô-bết sinh Gie-sê, Gie-sê sinh vua Ða-vít.

Ai là mẹ của Bô-ô? “Sanh-môn bởi Ra-háp sinh Bô-ô.” Ra-háp là ai? Ra-háp là kỹ nữ thành Giê-ri-cô (Giô-suê 2:1), người tiếp đón hai thám tử của Israel. Như vậy, chỉ trong mấy câu Kinh Thánh, chúng ta thấy Ta-ma, người nữ đóng vai gái điếm, và Ra-háp, một cô gái điếm.

Ru-tơ, phụ nữ thứ ba trong gia phổ Chúa Cứu Thế là người Mô-áp. Người Mô-áp chuyên thờ cúng tà thần và dâng trẻ con làm sinh tế cho thần của họ. Bát-sê-ba, người nữ thứ tư trong gia phả, vợ của U-ri, sau thành vợ vua Ða-vít và là mẹ của Sa-lô-môn.

Cả bốn phụ nữ nầy đều là dân ngoại. Ta-ma và Ra-háp là người Ca-na-an, Ru-tơ người Mô-áp và Bát-sê-ba là người Hê-tít. Không ai trong bốn người được xem là mẫu mực đạo đức, đáng kính. Ta-ma và Ra-háp là gái điếm. Bát-sê-ba phạm tội ngoại tình. Ru-tơ là dòng dõi thù nghịch với tuyển dân.

Tại sao Ðức Chúa Trời dùng bốn người nữ nầy? Ngài muốn Chúa Cứu Thế vào đời – chuyên chở thông điệp yêu thương, ân sủng, tha thứ, chấp nhận – cho cả dân ngoại và người tội lỗi. Chúa Cứu Thế vào đời không phải chỉ nhắm cứu người lành mạnh, đạo đức nhưng cả người yếu đuối, lầm lỗi, tội ác.

Câu chuyện Ru-tơ xảy ra trong thời hỗn loạn của Các Thẩm Phán mà hầu như ai cũng làm theo ý mình. Ru-tơ, người nữ Mô-áp ngoại bang, trung thành hiếm có với mẹ chồng. Nàng sống đời tận hiến sâu sắc cho Ðức Giê-hô-va. Ru-tơ trở thành tổ mẫu của Ða-vít, vị vua vĩ đại nhất của tuyển dân.

Câu chuyện thời Các Thẩm Phán cho thấy tai họa ập đến khi dân Chúa từ bỏ Ngài. Nhưng sách Ru-tơ cho thấy phước hạnh đến với một người nữ dân ngoại khi nàng quyết tâm nhiệt thành theo Chúa. Nhờ Ru-tơ, phước hạnh đến cho cả nhân loại qua Chúa Cứu Thế Jesus.

Ru-tơ, người nữ ngoại bang xa lạ trở thành tổ mẫu Chúa Cứu Thế Jesus. Nhờ tình thương, can đảm và tận hiến tuyệt vời, Ru-tơ được ghi danh muôn thuở. Vì can đảm, nàng rời bỏ gia đình, quê hương để theo Na-ô-mi, mẹ chồng và để theo Chúa. Ru-tơ hiếu thảo, trung thành, tận tâm tuyệt vời mẫu mực.

Không sợ hãi, Ru-tơ đi mót lúa trên ruộng đồng xa lạ, ngỡ ngàng để tìm thức ăn cho mình và mẹ chồng. Nàng cả gan nghe lời hướng dẫn kỳ lạ của mẹ chồng, đến sân đập lúa giữa đêm khuya.

Ru-tơ yêu thương, hiếu thảo, tin cậy, trung thành với mẹ chồng và cả hai dìu dắt nhau từ thảm cảnh đau thương đến đắc thắng huy hoàng trong ân sủng thiên thượng, nhiệm mầu. Không ai ép Ru-tơ. Chính nàng quyết định chọn con đường hẹp.

Ru-tơ chọn sống cô đơn, lẻ loi – theo mẹ chồng và theo Chúa. Hình bóng tuyệt vời mẫu mực về Chúa Cứu Thế Jesus – Ðấng từ bỏ chính mình, mang hình đầy tớ, và trở nên giống như loài người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Phi-líp 2:7-8).

Bỏ việc thờ cúng thần tượng sau lưng, Ru-tơ tin cậy Ðức Giê-hô-va, chân thần duy nhất. Và Ðức Chúa Trời thành tín ban thưởng tình thương và nếp sống tin cậy vâng lời tuyệt vời của nàng một cách đặc biệt.

Anh, Chị có thể là người can đảm theo Chúa như Ru-tơ. Ðức Chúa Trời có thể dùng Anh, Chị và ban phước chan hòa trên Anh, Chị vì lòng nhiệt tình tin cậy vâng lời của Anh, Chị.

Anh, Chị bày tỏ lòng can đảm của mình thế nào trong hoàn cảnh khó khăn, cam go, thách thức? Anh, Chị yêu thương, tử tế và tôn trọng người chung quanh thế nào để họ thấy Chúa và kinh nghiệm được tình thương và ân sủng tuyệt vời của Ngài?

Nếu Anh, Chị chưa theo Chúa, cầu xin Chúa soi sáng, kêu gọi và cảm động để Anh, Chị quyết định tin nhận Ngài hôm nay. Câu chuyện Ru-tơ, Người Nữ Tuyệt Vời được ghi lại trong Thánh Kinh. Mời Anh, Chị tìm đọc cả câu chuyện ngắn tuyệt vời nầy.

Cầu xin Chúa hướng dẫn Anh, Chị để Anh, Chị can đảm đến với Chúa Cứu Thế Jesus như Ru-tơ đã dẫn đường năm xưa. Amen.

MỤC SƯ HỒ XUÂN PHƯỚC

Single Post Navigation

Comments are closed.