Hội Tin Lành Liên Hiệp

Vinh hiển thuộc về Chúa

KHỐN NẠN CHO TÔI! XONG ĐỜI TÔI RỒI!

Isa thốt lên, “Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Tôi chắc phải chết, vì tôi là người có môi ô uế bẩn thỉu, sống giữa một dân có môi ô uế bẩn thỉu, vì mắt tôi đã thấy Vua, là CHÚA các đạo quân” (Isa 6:5)

Năm mà vua Uxia băng hà là năm 740 trước công nguyên. Vua Uxia bị Chúa trừng phạt bị bịnh phung vì người vi phạm luật nơi thánh đốt hương dâng lên Chúa mà không phải công việc của minh. Công việc dâng hương chỉ dành cho những thầy tế lễ dòng dõi Arôn mà thôi mới được dâng hương cho Chúa. Mặc dù Uxia là một vị vua tốt vì người đã mang lại sự hưng thịnh cho đất nước Do Thái, nhưng dân tộc ông lại quên mất Giavê Đưc Chúa Trời, từ bỏ Ngài, và không còn tôn thờ Ngài nữa. Khải tượng của Isa là Chúa kêu gọi bổ nhiệm người thành sứ giả của Đức Chúa Trời cho dân tộc mình. Isa được Chúa ban cho một chức vụ hết sức khó. Dân tộc Do Thái tin rằng Chúa là Đấng ban phước cho họ. Nhưng Isa được Chúa kêu gọi để nói tiên tri là Đức Chúa Trời sẽ tiêu diệt họ vì họ bất vâng phục Chúa, không còn nghe Lời Ngài nữa.

Đoạn Thánh kinh này cho chúng ta thấy cái nhìn cao quý của Isa (Êsai) về Đức Chúa Trời vá nó cũng cho chúng ta một giác quan về sự vĩ đại, huyền nhiệm, và quyền năng của Đức Chúa Trời thánh khiết và tối cao. Isa đã nhìn nhận tội lỗi của mình trước mặt Chúa khích lệ chúng ta phải thành thật xưng tội mình với Ngài. Hình ảnh của sự tha thứ mà Isa kinh nghiệm nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cũng được Chúa tha thứ như Isa đã kinh nghiệm. Khi chúng ta nhìn nhận Đức Chúa Trời chúng ta thật vĩ đại, còn chúng ta thì quá nhỏ nhoi không ra gì, quá nhiều tội lỗi và mức độ mà Chúa tha thứ chúng ta để rồi chúng ta nhận lấy năng quyền để phục vụ làm công việc của Ngài.

Quý vị anh chị em và độc giả yêu dấu, khi chúng ta nhận biết Chúa, am hiểu Ngài cách tường tận và nhìn thấy Ngài trong sự oai nghi, vinh quang, rực rỡ, và thánh khiết, thì chúng ta sẽ nhận thấy rõ ràng tội lỗi của chúng ta, thực chất của con người thật bề trong của chúng ta. Biết Chúa ít, chúng ta sẽ ít thấy và quan tâm đến tội lỗi mình và chúng ta cảm thấy tự mãn với bản thân mình. Isa hẳn đã rất hài lòng với sự thánh khiết của cá nhân mình cho đến khi ông thấy được CHÚA trong vinh quang khôn tả của Ngài. Nhìn thấy Chúa và lắng nghe những lời ca tụng của thiên sứ, Isa nhận thức rằng mình là con người tội lỗi trước mặt Chúa, không hi vọng so sánh hay đo lường với tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời. Khi thiên sứ cầm than lửa đỏ sờ vào miệng của Isa và người cảm nhận được lỗi mình được Chúa xóa, tội mình được Chúa tha. Nhưng đây không phải than lửa đỏ tẩy sạch lòng và môi miệng ô uế bẩn thỉu của mình, mà chính Chúa tha thứ tẩy sạch lòng của Isa. Vì thế mà Isa đã tuân phục vâng lời Chúa cách trọn vẹn khi người nghe tiếng Chúa phán, “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Mặc dù công tác Chúa giao có khó đến đâu đi nữa, nhưng Isa vẫn sẵn sàng vâng phục Chúa, thi hành nhiệm vụ, và đáp lại tiếng gọi của Chúa, “Dạ, có con đây, xin hãy sai con.”

Khi Isa gặp Đức Chúa Trời thánh khiết mặt đối mặt, ngay lập tức, ông nhận ra sự bất khiết của lòng mình và tội lỗi của những người xung quanh mình. Isa nhìn thấy sự tối thượng siêu việt của Đức Chúa Trời làm cho chúng ta có cảm giác về sự vĩ đại, huyền nhiệm, và quyền năng của Đức Chúa Trời. Chúng ta không thể nào thờ phượng Đức Chúa Trời thánh khiết và vẫn giữ một con người không thay đổi. Dấu hiệu cụ thể rõ ràng nhất của một sự thờ phượng thật là một tấm lòng được thay đổi và một đời sống được biến hóa từ trong ra, khi ở trong sự hiện diện của Chúa. CHÚA không hài lòng chút nào về cách thờ phượng chỉ bằng hình thức tôn giáo bên ngoài chúng ta thường thấy trong các nghi lễ, mà không có thực chất của sự thờ phượng thật. Chính Chúa Giêsu phán, “Đức Chúa Trời là Linh Thần nên ai thờ phượng Ngài phải thờ phượng bằng tâm linh và chân lý hay lẽ thật.” Xưa kia CHÚA Đức Chúa Trời phán, “Dân nầy đến gần Ta chỉ bằng miệng lưỡi. Chúng tôn kính Ta chỉ bằng đầu môi chót lưỡi mà thôi, còn lòng của chúng cách xa Ta lắm. Chúng thờ phượng Ta vì theo truyền thống của loài người. Những gì chúng được dạy bảo chỉ toàn là sáo ngữ” (Isa 29:13).

Anh chị em yêu dấu! Câu hỏi là chúng ta có quá đồng hóa mình với thế gian tội lỗi đến nỗi chúng ta hài lòng với cách sống bất khiết của mình? Chúng ta có chìm quá sâu dưới tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời đến nỗi có người nào đó sống và làm theo ý Chúa thì chúng ta cho rằng người đó “quá thiêng liêng, siêu tâm linh?” Nếu chúng ta chỉ so sánh sự tinh bạch thánh khiết của mình với những người xung quanh, chúng ta có thể bị lừa và tin rằng chúng ta đang sống một đời sống tận hiến phục vụ Chúa. Nhưng khi chúng ta gặp Đức Chúa Trời thánh khiết mặt đối mặt, nhìn thấy vinh quang oai nghi của Ngài, chúng ta chỉ có thể thốt lên như Isa, “Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi!” Ai có thể đứng nổi trước mặt CHÚA Đức Chúa Trời thánh khiết nầy? Và chỉ khi đó bạn mới nhận ra nhu cầu thật của những người xung quanh mình. Bạn sẽ không thấy những người xung quanh bạn tin cậy Chúa Giêsu cho đến khi họ nhận ra sự khác biệt rõ ràng giữa bạn và thế gian. Đức Chúa Trời muốn thánh hóa bạn và tôi vì Ngài là thánh. Trước khi về trời Chúa Giêsu cầu nguyện cho môn đệ Ngài rằng, “Xin Cha dùng Chân lý thánh hóa họ. Lời Cha chính là Chân lý.” Lời cầu nguyện của Chúa cũng áp dụng cho các môn đệ của Ngài là chúng ta ngày hôm nay. Khi Đức Chúa Trời giải quyết xong với bạn, thì sẽ có mùi thơm ngọt ngào tinh khiết tỏa ra trong cuộc đời bạn. Nó hoàn toàn khác với đời sống mà thế gian tạo nên. Thế gian, bao gồm những người gần gũi nhất với bạn sẽ tin rằng bạn đang thờ phượng một Đức Chúa Trời chân thật, thánh khiết qua đời sống tận hiến của mình.

Chúa ôi! Xin Ngài thương xót con là người có tội! Xin huyết Chúa rửa sạch mọi tội lỗi của con để con được trong trắng trước mặt Ngài. Xin Chúa nhớ đến con khi Ngài trở lại thế gian để phán xử kẻ sống và người chết, và đem con về ở với Ngài trên Nước Thiên đàng!

Cầu xin Chúa Cứu Thế Giêsu ban phước lành cho quý vị anh chị em và các bạn xa gần!

Christian Le PhD
Creator/Admin SỰ ĐIỆP CỦA SỰ SỐNG

Single Post Navigation

Comments are closed.