CON VỀ NƯỚC CHÚA
Trong ngày đau buồn, một tôi tớ Chúa tham dự lễ tang đã nhắc “Bà làm một bài thơ cho con”. Đêm hôm đó trước ngày tiễn con đến nghĩa trang, phu nhân Mục sư hội trưởng đã làm bài thơ này và có đọc trong lễ di quang.
Lê Chi! Còn gì nữa đâu!
Con đã đi rồi, nỗi sầu đọng lại.
Các em con, vắng chị Hai,
Năm tháng trải dài ba mẹ xót xa!
Việt, Anh, khi mẹ vắng nhà
Lấy ai chăm sóc khi ra lúc nào.
Chồng con lo việc Chúa giao
Hằng ngày gánh vác, ai nào đỡ nâng?
Biết rằng nơi Thiên Quốc ấy,
Xa cách tạm thời con thấy nhớ mong
Nhưng con hãy cứ an lòng,
Bình an với Chúa, thong dong đây rồi
Chúa thương con gái đó thôi
Phục Sinh con đã vào đời bấy năm.
Giờ đây Chúa đã viếng thăm,
Phục Sinh con lại xa xăm gia đình.
Con đi giữa buổi bình minh,
Niềm vui Chúa sống, sao mình lại đau?!
Đời con phước hạnh lắm thay,
Người người quý mến tháng ngày xẻ chia.
Yêu thương nói mấy cho vừa,
Bình minh nơi ấy Cha đưa con về.
Thiên đàng vĩnh cửu là quê,
Đau thương chấm dứt con về nghĩ ngơi.
Cho hay muôn sự ở đời,
Chỉ là giấc mộng tạm thời đó thôi.
Nơi Thiên Quốc ấy xa xôi,
Con đang vui hưởng thảnh thơi linh hồn.
Hoa thơm cỏ lạ đẹp hơn,
Vì con yêu thích khi còn trần gian.
Chia tay lòng mẹ bàng hoàng,
Hôn con tạm biệt, vô vàn nhớ thương!
Khóc con, mẹ của con, Lê Mai.






Ho Chi Minh