Hội Tin Lành Liên Hiệp

Vinh hiển thuộc về Chúa

NGÔI SAO HUYỀN NHIỆM

STAR_OF_BETHLEHEM-Preview

 

 

“Kỳ lạ thật, một vì tinh tú vừa mới xuất hiện trong dải ngân hà dày đặc. Ta phải thông báo báo điều này với Ga-par ngay”. Mê-chi-ô tự nói một mình khi đăm chiêm nhìn qua viễn vọng kính trên ngọn tháp thiên văn ở Mê-sô-pô-ta-mi.

Một cuộc họp được tổ chức nhanh chóng ngay trong phòng khách của Mê-chi-ô.  Nhóm HÀNH TRÌNH ĐẾN CHÂN LÝ của nhà bác học này qui tụ các nhà thiên văn và học giả tranh luận sôi nổi về một ngôi sao lạ phát sáng rực rỡ ở một khu vực thuộc Trung Đông.

Mê-chi-ô tóm tắt bài tham luận đầu tiên của mình:

– Đây là một ngôi sao kỳ lạ bỗng dưng xuất hiện trong dải ngân hà. Tôi đã tìm đọc trong các nghiên cứu trước đây đều không có bất kỳ sự đề cập nào đến ngôi sao lạ lùng này. Theo học thuyết chiêm tinh của chúng ta thì đây là ngôi sao báo hiệu một quân vương mới vừa ra đời. Sự ra đời của vị Vua này sẽ tạo nên một chấn động lịch sử. Tại sao? Có nhiều vị vua trên thế giới, nhưng không phải mỗi lần một ông vua ra đời là có một ngôi sao xuất hiện. Tôi cho rằng đây là ngôi sao duy nhất chỉ xuất hiện một lần trong các nghiên cứu thiên văn của chúng ta. Theo tôi biết, nhiều học giả đều cho rằng khắp phương Đông hiện nay có một niềm tin mãnh liệt là sẽ có một quân vương mới xuất hiện từ Giu-đa đến cai trị thế giới. Cá nhân tôi sẵn sàng gác bỏ mọi công việc nghiên cứu và gia đình sang một bên để làm một cuộc hành trình vượt sa mạc sang Trung Đông triều bái vị Vua mới này. Căn cứ vào cách tính tọa độ trên bản đồ thiên văn thế giới, có thể nơi chúng ta phải đến là xứ Pha-lét-tin.

Se-ne-ca nhà học giả với râu tóc bạc phơ như một đạo sĩ huyền bí lên tiếng:

– Tôi đã già rồi không thể tháp tùng các bạn sang xứ Pha-lét-tin, nhưng tôi đồng ý với Mê-chi-ô là nhóm chúng ta hãy nhanh chóng lên đường sang Trung Đông để chiêm bái vị Vua mới này. Hãy chuẩn bị những lễ vật tốt nhất cho Ngài. Riêng tôi mặc dù không có khả năng tham gia vào cuộc hành trình  nhưng tôi cũng sẽ chuẩn bị cho Vị Vua mới này một lễ vật đặc biệt.

Bal-tha-za, một viên quan đương triều cũng là một thành viên của nhóm phát biểu với giọng trịnh trọng:

– Chúng ta phải tổ chức một cuộc viếng thăm và triều bái vị vua mới trong cấp độ nhà nước, ngày mai tôi sẽ tấu trình với hoàng đế việc này. Hy vọng Ngài sẽ có một chiếu chỉ ủng hộ nhóm của chúng ta.

 

Cả nhóm các nhà thông thái tiếp tục thảo luận về ngôi sao huyền nhiệm. Cuối cùng họ đưa ra một thông báo chung:

-Chúng tôi là nhóm các nhà thông thái HÀNH TRÌNH ĐẾN CHÂN LÝ sẽ lên đường đi Trung Đông trong tuần này với một sứ mạng lịch sử: Triều bái Vị Vua Lớn của thế giới. Cần huy động những người phục vụ tình nguyện cho cuộc hành trình đặc biệt này. Chúng tôi kêu gọi các nhà quí tộc hãy quyên góp các lễ vật cần thiết cho vị Vua.

Chỉ trong vòng ba ngày đã có trên một trăm thanh niên khỏe mạnh tình nguyện phục vụ cho chuyến đi xa. Bảy mươi lạc đà sung sức cũng được các nhà quí tộc gởi đến tham gia vận chuyển hành lý.  Ông đạo sĩ huyền bí Se-ne-ca gởi đến một kiện hàng hai trăm cân một dược chuẩn bị làm lễ vật dâng lên cho Tân Vương. Kiện hàng này gây sự hiếu kỳ của mọi người. Mê-chi-ô tỏ vẻ ngạc nhiên:

-Ngài chuẩn bị một dược cho vị Vua mới là nghĩa gì?

-À, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về của lễ này. Tôi cho rằng vị Vua mới của chúng ta sẽ cần đến nó trong chức vụ của Ngài. Đây là loại một dược được tôi tuyển chọn trong khắp đế quốc Ba-by-lôn, nó được xem là tốt nhất thế giới hiện nay, cái này rất xứng đáng dâng vào trong kho tàng cho các vua chúa.

Mê-chi-ô trầm ngâm suy nghĩ trước những điều Se-ne-ca nói. “Ta phải tuyển chọn những lễ vật còn lại thực sự có ý nghĩa cho vị Vua này” ông thầm nghĩ.

Những thỏi vàng tốt nhất và đá quí được các nhà quí tộc gởi đến cho nhóm HÀNH TRÌNH ĐẾN CHÂN LÝ bên cạnh đó lại có thêm ba trăm cân trầm hương. Các nhà thông thái phải quyết định dâng những loại lễ vật nào cho vị Vua đặc biệt này.

Cuối cùng, vàng, nhũ hương và một dược được chọn cho vào những  kiện hàng đóng kín để làm lễ vật cho cuộc viếng thăm. Đây là một cuộc viếng thăm qui mô mang tính cách ngoại giao cấp nhà nước của một quốc gia ở vùng Mê-sô-pô-ta-mi xa xôi đến triều bái một hoàng đế mới đã ra đời được suy đoán là tại một nơi nào đó thuộc xứ Pha-lét-tin.

Nhóm HÀNH TRÌNH ĐẾN CHÂN LÝ tập họp quân số của họ trước khi xuất phát. Tổng cộng là hai trăm mười sáu người (bao gồm tám mươi vệ sĩ đi theo để làm công tác bảo vệ) và bảy mươi lạc đà được ba nhà thông thái Ga-par, Mê-chi-ô và Bal-tha-za hướng dẫn nhắm hướng của ngôi sao huyền nhiệm tiến bước. Họ sẽ vượt sa mạc rộng lớn hàng ngàn dặm đường với thời tiết khắc nghiệt, ban ngày trời nắng nóng như lửa đốt, ban đêm lạnh thấu xương và thỉnh thoảng phải đối diện với những trận bão cát sa mạc bất ngờ. Ngôi sao huyền nhiệm giống như một ngọn hải đăng từ đằng xa cuốn hút cả đoàn người tiến về phía trước. Những toán cướp trấn lột khách lữ hành trong sa mạc cũng phải chùn bước khi nhìn thấy lực lượng hùng hậu của nhóm ba học giả. Trên đường đi có lúc ngôi sao huyền nhiệm không được nhìn thấy qua ống kính thiên văn, và điều này trở nên một thử thách cho cả đoàn du hành. Ba thủ lĩnh của họ phải họp lại suy đoán để đưa ra quyết định nên tiến về hướng nào. Đôi khi cảm giác hụt hẫng đến trong tâm trí họ vì chuyến đi quá gian nan, nhưng niềm tin mãnh liệt vào một vị Vua lớn chắc chắn sẽ xuất hiện để cai trị thế giới làm hưng phấn những bước chân mỏi mòn của họ. Họ dựng những lều bạt ở qua đêm trên sa mạc, bên cạnh những đốm lửa bập bùng được nhen lên chống thú dữ và cướp. Hành trình chuyến đi được ghi chép cẩn thận trong cuốn biên niên sử bằng da lừa của họ.

Sau sáu mươi hai ngày du hành trong sa mạc, cuối cùng cả đoàn người đến kinh thành Giê-ru-sa-lem. Sự xuất hiện của họ làm cả thành phố xôn xao:

-Họ là ai, từ đâu tới, tại sao họ đến đây?

Một người phiên dịch trong đoàn hỏi một nhóm cư dân Giê-ru-sa-lem bằng tiếng Hê-bơ-rơ trên đường phố:

-Hoàng đế của Do Thái mới sinh đang ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Ngài bên phương Đông, nên tìm đến đây để triều kiến Ngài.

Không nhận được câu trả lời thích hợp từ những người này. Nhưng câu hỏi của họ đã lan truyền đến tai vua Hê-rốt. Nhà vua chấn động và ông nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch.

“Nếu thực sự hài nhi mới ra đời là Vua dân Do Thái, thì quyền lực của ta đang bị thử thách đây”. Hê-rốt thầm nghĩ. Trong đầu ông chợt lóe sáng một âm mưu đen tối…

Hê-rốt là một người Ê-đôm, không phải là Do Thái chính gốc được Sê-sa-Âu-gút-tơ của đế quốc La Mã  dựng lên cai trị dân Do Thái. Vị Vua này bị bệnh hoang tưởng: bất kỳ một cá nhân nào mà ông nghĩ là nguy hiểm cho vương triều hiện tại đều bị ông ta thủ tiêu. Ông đã từng giết chết vợ và hai con trai vì cho rằng những người này muốn cướp ngôi của ông.

Hê-rốt triệu tập khẩn cấp các thầy tế lễ và thông giáo của Do Thái giáo để tìm hiểu xem vị vua mới sẽ sinh ra tại đâu. Các chuyên gia về Kinh Thánh nhanh chóng đưa ra câu trả lời:

-Thưa đại vương, theo lời tiên tri trong sách Mi-chê được viết cách đây năm trăm năm, vị vua mới này sẽ sanh ra tại Bết-lê-hem. Nơi đây là một tiểu thôn cô quạnh cách Giê-ru-sa-lem về hướng Nam chỉ hơn năm dặm đường.

“Tốt rồi, ta biết phải làm gì”, Hê-rốt tự nói với chính mình.

Hê-rốt bí mật mời nhóm các nhà thông thái vào trong cung để tra hỏi chi tiết về ngôi sao huyền nhiệm mà họ đã thấy từ Mê-sô-pô-ta-mi, rồi nhà vua yêu cầu họ đến Bết-lê-hem:

-Các ngươi hãy đi tìm hiểu kỷ về Hài Nhi đặc biệt đó, khi tìm được rồi hãy cho ta biết để ta cũng đến triều bái Ngài.

Nhóm học giả tiếp tục lên đường về phía Nam của Giê-ru-sa-lem theo hướng của ánh sao huyền nhiệm. Trên đầu họ ngôi sao lơ lửng như một khí cầu di động dẫn đường. Đấng Tối Cao đang can thiệp vào trật tự của thiên nhiên để đưa ra một tín hiệu kỳ diệu chỉ đường cho nhóm các học giả.

Lúc bấy giờ Chúa Jesus đã được một tháng tuổi đang ở trong một ngôi nhà bé nhỏ tại Bết-lê-hem cùng với bà Ma-ri, mẹ phần xác và ông Giô-sép, người bảo dưỡng của Ngài. Ngôi sao dẫn đường cho các nhà thông thái đưa dẫn bước chân của họ đến ngay địa chỉ mà họ muốn tìm. Ngôi sao huyền nhiệm dừng lại ngay phía trên của ngôi nhà như đã hoàn tất một sứ mạng lịch sử!

Ba nhà thông thái bước vào bên trong ngôi nhà diện kiến Đức Vua. Họ cung kính quì xuống thờ lạy Ấu Chúa đang nằm trong chiếc nôi nhỏ. Những lễ vật được dâng lên với lời tôn vinh đầy ý nghĩa của Ga-par, đại diện cho các nhà thông thái:

-Chúng tôi có mặt ở đây để triều bái vị Vua mới sinh. Chúng tôi tin rằng Ngài đã đến để làm Vua trên thế giới này. Ngài đến thay đổi dòng lịch sử của nhân loại. Từ thời điểm này cả thế giới sẽ nhìn thấy vinh quang của Ngài. Chúng tôi là những người hạnh phúc và may mắn được triều kiến Ngài hôm nay. Những lễ vật này được dâng lên cho Ngài bày tỏ sự tôn kính mà chúng tôi dành cho vị Vua vĩ đại của thế giới. Ngài đã đến đem Tin Mừng đích thực cho trần thế. Cả vũ trụ cũng vui mừng chào đón Ngài. Sự vinh hiển, cao trọng đáng được qui về cho Ngài từ bây giờ cho đến đời đời.

Ma-ri và Giô-sép ngỡ ngàng trước cuộc viếng thăm đặc biệt của các nhà thông thái. Ông bà không thể tưởng tượng ra một cảnh tượng hoành tráng như vậy với Hài Nhi Jesus. Bé trai này sẽ là Vua của cả thế giới sao? Trước và sau khi Đấng Em-ma-nu-ên trở thành nhục thể có biết bao nhiêu câu chuyện kỳ lạ xảy ra! Bao nhiêu câu hỏi hiện ra trong đầu của ông bà…

Trong giấc mơ tối hôm ấy, thần của Đức Giê-hô-va đã báo mộng cho các nhà thông thái hãy trở về quê hương bằng một con đường khác, họ không được phép quay trở lại cung điện Hê-rốt.

Thờ lạy Ấu Chúa xong, nhóm các học giả lên đường trở về. Giô-sép liền được Đấng Toàn Tri mách bảo qua chiêm bao phải đem Hài Nhi Jesus và mẹ Ngài sang Ai-cập tị nạn chính trị, vì vua Hê-rốt đang tìm cách giết chết Ấu Chúa. Giô-sép lập tức đưa Chúa Jesus và Ma-ri lên đường ngay trong đêm trốn sang Ai- cập để tránh cuộc truy sát tàn khốc sắp đến. Cuộc hành trình từ Bết-lê-hem sang Ai-cập rõ ràng không dễ chịu chút nào với Giô-sép, người thợ mộc này đã phải dùng đến số vàng mà các nhà thông thái dâng tặng lên Ấu Chúa để làm lộ phí cho một chuyến đi xa tị nạn chính trị đầy gian nan.

Các nhà thông thái trở về mà không gặp lại vua Hê-rốt làm nhà vua vô cùng tức giận. Một chiếu chỉ được ban ra từ triều đình: “Tiêu diệt tất cả các bé trai từ hai tuổi trở xuống trong toàn khu vực Bết-lê-hem và chung quanh.” Đây là một cuộc thảm sát kinh hoàng trong lịch sử tuyển dân chỉ với một mục đích: trừ khử Chúa Jesus khi Ngài còn là một hài nhi.

Con người luôn thất bại trong mọi thời đại khi tìm cách tiêu diệt Đức Chúa Trời và chương trình của Ngài. Chúa Jesus vẫn sống và sống đời đời trên ngôi cao cả, Ngài là Vua của muôn vua, là Chúa của muôn Chúa. Không có bất kỳ một thế lực nào có thể tiêu diệt Ngài.  Vương quốc của Ngài được thiết lập bằng tình yêu muôn đời bền vững trong khi tất cả các đế quốc khác sẽ phải tan tác như lá rụng mùa Thu.

Ngôi sao huyền nhiệm không còn nữa trên đường trở về, nhưng thần của Chúa trở thành hoa tiêu hướng dẫn hành trình cho các nhà thông thái qua những giấc chiêm bao. Sự hướng dẫn thần thượng này mang tính chất phổ thông vào thời đó. Đấng Toàn Năng đã bảo vệ và ban phước cho đoàn du hành trong suốt chuyến đi.

Các nhà thông thái và đoàn tùy tùng của họ trở về quê hương trong niềm vui mừng hoan lạc. Họ đã tận mắt chiêm ngưỡng, thờ phượng vị Vua lớn của lịch sử. Sau chuyến đi họ làm một cuốn lịch mới để đánh dấu cho sự kiện vô tiền khoáng hậu này. Họ bắt đầu gọi năm nay – năm đánh dấu Chúa vào đời là năm thứ nhất sau Công Nguyên. Một kỷ nguyên mới, một rạng đông mới đã đem đến hòa bình, hy vọng cho toàn thể nhân loại.

Ngày hôm nay quí vị có ngôi sao nào dẫn đường cho cuộc hành trình của mình?

TƯỜNG VI

 

Nguồn: http://songdaoonline.com/e2719-ngoi-sao-huyen-nhiem-tuong-vi-bai-chon-dang-so-76-.html

TIN MỤC VỤ

Đoàn Từ Thiện Giô sếp ( Joaeph Chairy Group in VN = JCG-VN ) đã hinh thành và hoạt động độc lập trên 20 năm nay với muc đích bày tỏ tình yêu thương bằng việc làm cu thể chứ không bằng ” lời nói và lưởi ” không phân biệt lương, Giáo, hay hệ phái.

Trước Tết Đoàn đã vượt một đoạn đường trên 500 km đến với Anh chị em bệnh nhân phong ở tỉnh Gia lai.
Đoàn đã kết hợp với Hội chữ thập đỏ tỉnh Gialai và được hướng dẫn đến tận nơi để Đoàn trao quà tận tay cho các bệnh nhân phong:

Buổi sáng ngay 21/01/2014 trong không khí lạnh buốt của rừng núi cao nguyên một xe tải chở quà và và Đoàn chúng tôi đã băng trong sương mù trên đường nhựa về hướng huyện Biên giới Đức Cơ giáp với Lào. Xe chúng tôi rẽ vào chạy băng qua rừng cao su trên con đường đã bị mùa mưa lũ vừa qua xói mòn làm cho xe chồng chềnh,lắt lư.
Để Thuận lợi Đoàn phát quà ở 2 địa điểm tổng cọng là 24 gia đình.

Đoàn tranh thủ thời gian đã chạy trở lại hướng TP Pleiku để đến một làng thuộc huyện Chư pă gồm có 47 hộ gồm những bênh nhân tàn phế và đã được hội Chữ thập đỏ địa phương phân phối phiếu và tập họp chờ đợi để nhận quà.
Thật cãm động khi thấy các bệnh nhân ngồi quanh sân trước nhà RÔNG của làng chờ đợi. Người có 2 bàn tay không ngón, người thì còn một chân phải đi nạng, người thì mù cả đôi mắt.thậm Chí có người cụt cả 2 chân phải đi xe lăng.
Cãm động nhất là một cặp vợ chồng đã lớn tuỏi, chồng đẩy vợ trên xe lăng với đôi bàn tay thiếu ngón, đến mé sân vì hàng gạch xay quanh sân nên không đến gần đến nơi phát quà dược, Bà xuống xe lăng và Bà di chuyển thật nhanh trên 2 đầu gối vì mừng được nhận quà.
Phát tận tay quà cho mọi người, mỗi phần gồm 10 kg gạo, 1 thùng mỳ ăn liền, 1kg đường cát trắng, một lit dầu ăn và 2 gói bột canh. Những bệnh nhân nặng được tặng thêm một bộ đồ.

Phát xong đã quá 12 giờ, Đoàn chạy đến một quán ăn bên đường để dùng bửa trưa.

Ăn trưa xong thì đã 1.45, không nghỉ ngơi, Đoàn tiếp tục di chuyển đến một làng gồm có 50 gia đình bệnh nhân nặng thuộc huyện Chư Prong.Đến nơi thì Đoàn phải chờ bệnh nhân di chuyên qua sân một trường hoc tình thương vì họ đã tập trung ở một khu vực gần đó,
Chúng tôi nhờ địa phương ổn định bệnh nhân thành từng hàng và chúng tôi mang quà giao tận tay mỗi bệnh nhân.

Nơi nào cũng vậy,họ giơ tay vảy chào từ giả Đoàn với vẻ mặt vui mùng cùng kèm theo nụ cười tươi thật đáng thương.

Đại diên chữ thặp đỏ tỉnh cũng như chính quyền địa phường có lời cãm ơn Đoàn đã nhiều năm liên tục mang tình thương đến cho Anh em bệnh nhân phong trong tỉnh Gialai.

Từ giả trong niềm vui, nhưng những hình ảnh của những mảnh đời đáng thương vẫn hằng sâu vào ký ức mỗi người.
Đây là hình ảnh ghi lai tai những địa điểm phát quà.

securedownload

Đây là quà sắp phát cho 19 HỘ tai lãng phong thuoc huyện Đức cơ
securedownload (1)
Bệnh nhân nhận quà với một bàn tay không ngón.( a leper with a hand without fingers receiving gifts)
securedownload (2)
Quà được phát cho một nhóm 5 bệnh nhân ở 1 làng thuộc Huyên Đúc Cơ.

securedownload (3)

47 phần quà đã sẳn sàng phát cho 47 hộ bệnh nhân phong ở 1 làng thuôc huyện Chư pă.

securedownload (4)

Vui vẻ chào tạm biệt

securedownload (5)

1 bệnh nhân vui mừng quá, rời xe lăng va di bằng 2 đầu gối thật nhanh với cây gâyj trong tay.( leaving her wheelchair and walking on her knees very quickly with a happiness)

photo (1)

50 phần quà sẳn sàng phát cho làng phong thuộc huyện Chư Prong.

securedownload (6)
Với những bàn tay không đủ ngón nhưng vân vui núng giơ lên chào tạm biệt
securedownload (7)

Cả người nhận lẫn người phát đều cãm thấy một niềm vui.
Both receiving persons and the giving ones feel happiness.

Xin quý ban chung tay góp phần với Đoàn Từ Thiện Giô sép và chuyển bản tin này đến các bạn của bạn có lòng Từ Thiện mà họ không đọc hiểu tiếng Viêt với bản dịch tiếng Anh về JCG-VN kèm theo đây:

JOSEPH CHARITY WORK GROUP (JCG)

Joseph, a charity work group, has practiced charity activities in Vietnam for nearly 20 years. What features is Joseph’s group?

A. SUBJECTS FOR:

1. People of the same size: widowed, solitary, old age, people who not be taken care, disabled, abandoned.

2. The leper who loses their labor.

3. The victims of natural disasters such as floods, earthquakes, accidents …

4. The poor studious students, but their families can not afford school fees.

B. HOW TO METHOD OF OPERATION: Giving gifts, food, clothing, money, building materials … directly into the hands of those who need to help (not mediated). Limiting to give money, except scholarships and hospital charges for emergency cases.

C. PURPOSE: Expressing love by practicing the Word of God, for those who need to help regardless of their beliefs, or political, denomination.

(Founder / Head of The Joseph Charity Group in Vietnam (JCG-VN)): Rev. Nguyen Duc Na (0918116844)

Assistant: Rev. Pham Hon (0989249554)

Representative Office: 69/40/15 Le Hong Phong, Vung Tau. Ba Ria Vung Tau Province.

Any support, please send to: Rev. Nguyen Duc Na (0918116844)

Representative Office: 69/40/15 Le Hong Phong, Vung Tau. Ba Ria Vung Tau Province.

PS: We hope that you will be a regular member of The Joseph Charity Group in Vietnam (JCG-VN)).

Blessings.

TTV HƯỚNG DƯƠNG

LỜI CẦU NGUYỆN CHO NĂM MỚI

Praying Woman

 

 

TÔI CẦU CHO ANH (3 Giăng 2)

TÔI chúc cho anh trong mùa Xuân mới
CẦU nguyện kiên trì theo đuổi cuộc đua (Hê-bơ-rơ 12:1)

NGUYỆN xin Thiên Chúa gia ân
CHO anh sung mãn mọi ơn trong Ngài (Giăng 10:10b)
ANH ơi dù có thế nào
ĐƯỢC thua hay mất vững vàng keo sơn
THẠNH suy có lúc có thì (Truyền 3:2)
VƯỢNG hưng cũng thế không gì khác đâu
TRONG Christ hẳn có khó khăn (Công vụ 14:22)

MỌI sự cam chịu yêu thương làm đầu (1 Cô-rin-tô 13:13)
SỰ đời còn lắm nhiêu khê
VÀ anh phải nhớ thập hình ai mang
ĐƯỢC rồi thôi khỏi lo toan
KHỎE vui nhờ Chúa dẫn đưa mọi đường (Thi 37:5)
MẠNH lên đừng có yếu hèn (Ê-phê-sô 6:10)
PHẦN anh cơ nghiệp hiển vinh muôn đời (1 Phi-e-rơ 1:4)
XÁC thân rồi cũng mỏi mòn
ANH hùng có lúc không qua ải này (2 Sa-mu-ên 11:3)
CŨNG thì một kiếp rong chơi
NHƯ người lữ khách đêm đông không nhà (Hê-bơ-rơ 11:13)
ĐÃ về tới bến còn xa?
ĐƯỢC như Hê-nóc thì ai sánh bằng? (Sáng thế ký 5:24)
THẠNH suy chỉ tại lòng ta
VƯỢNG hưng chợt tắt mấy ai dám ngờ (Ê-sai 19:5)
VỀ kia thành phố trên trời (Khải 21:2)
PHẦN đường trải thảm toàn vàng pha lê (Khải 21:21)
LINH ân Chúa đã ban rồi
HỒN ai nấy giữ coi chừng trượt chân (Ê-xê-chi-ên 18:4)
ANH ơi nhớ mấy câu này

VẬY là vui đón mùa Xuân trở về.

 

Biên tập viên Tường Vi

THỨ TỰ THUỘC LINH TRONG JERUSALEM MỚI

 

 

 


“Rachel đưa Bilhah làm hầu Gia-cốp, Bilhah thọ thai, sanh một con trai cho Jacob. Rachel …đặt tên đứa trai đó là Dan. Bilhah, sanh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp. Rachel…đặt tên đứa trai nầy là Naphtali”
 
“Leah ..bắt Zilpah, ..làm hầu cho Jacob. Zilpah sanh một con trai cho Jacob. Leah…đặt tên đứa trai đó là Gad.  Zilpah sanh một con trai thứ nhì cho Jacob; thì Leah…đặt tên đứa trai đó là Asher”
 
“Đức Chúa Trời nhậm lời Leah, nàng ..sanh cho Jacob một con trai thứ năm.. nàng đặt tên đứa con trai đó là Issachah. Leah …sanh một con trai thứ sáu cho Jacob, Nàng đặt tên đứa con trai nầy là Zebulun”
 
“Đức Chúa Trời nhớ lại Rachel, bèn nhậm lời và cho nàng sanh sản. Nàng ..sanh một con trai, bèn đặt tên đứa trai đó là Joseph; lại nói rằng: Cầu xin Đức Giê-hô-va thêm cho một con trai nữa!”—Sáng thế ký 29-30
 
Cổng Thành Jerusalem Mới


 
Mười hai con trai của Jacob theo thứ tự ngày sinh qua 4 người vợ như sau:
 
I.                   Leah:  
1.      Ruben
2.      Simeon
3.      Levi
4.      Judah    

II.                Bilhah (nữ tì Rachel)
1.      Dan
2.      Naphtali

III.             Zilpah (nữ tì Leah)
1.      Gad
2.      Asher

IV.             Leah
1.      Issachah
2.      Zebulun 

V.                Rachel
1.      Joseph
2.      Benjamin
 
 
 
Thành thánh Jerusalem mới tượng trưng Hội thánh trong cõi đời đời. “Thành có bức tường cao lớn, có mười hai cửa, nơi những cửa có mười hai thiên sứ, trên đề những danh của mười hai chi phái của con cái Israel: phía đông có ba cửa, phía bắc có ba cửa, phía nam có ba cửa, phía tây có ba cửa” (Khải 21:12-13). Mỗi hướng của thành có ba cửa cổng, trên mỗi cổng đó có đề tên 12 chi phái Israel.
 
Ezekiel 48:31-35 chú thích tên các cửa cổng ấy cách rõ ràng như sau:
 
“Những cửa thành sẽ đội tên của các chi phái Israel. Phía bắc ba cửa: cửa Ruben là một; cửa Judah là một; cửa Levi là một. Phía đông bốn ngàn năm trăm cần, và ba cửa: cửa Joseph là một; cửa Benjamin là một; cửa Dan là một.  Phía nam, đo bốn ngàn năm trăm cần, và ba cửa: cửa Simeon là một; cửa Issachah là một; cửa Zebulun là một.  Phía tây, bốn ngàn năm trăm cần, và ba cửa: cửa Gad là một; cửa Asher là một: cửa Naphtali là một”.



 
  • Ba cổng phía bắc:     Ruben, Judah, Levi  (con của Leah).
  •  
  • Ba cổng phía đông:   Joseph, Benjamin, Dan (con của Rachel).
  •  
  • Ba cổng phía nam:    Simeon, Issachah , Zebulun (con của Leah).
  •  
  • Ba cổng phía tây:   Gad, Asher, Naphtali ( con Bilhahvà con Zilpah).
 
VÀI LỜI MINH HỌA:
 
*Những Người Có Vị Trí Cao:
 
  Các con của Leah được ghi tên ở ba cổng phía bắc và ba cổng ở phía nam. Con cái Rachel được ghi tên ở ba cổng phía đông và ba cổng phía tây.

  Thành thánh là hội thánh ngày nay, mà Đấng kiến trúc và tạo lập thành ấy là Đức Chúa Trời (Heb. 12:11). Vì vậy Ngài phân nhiệm và xếp đặt các con Leah ở phía bắc, với dụng ý phía bắc phải có vị trí cao hơn ba phía kia. Vì theo Cựu ước Đức Chúa Trời dường như ngự ngai ở phía bắc cực.

  Trong Tân ước, sứ đồ Paul nói, “Đức Chúa Trời đã lập trong Hội thánh, thứ nhứt là sứ đồ, thứ nhì là tiên tri, thứ ba là giáo sư, kế đến kẻ làm việc quyền năng, rồi đến kẻ được ân tứ chữa bịnh, vùa giúp, quản lý, nói các thứ tiếng.” (I Cor. 12:28). Ngài nói thứ nhất, thứ nhì, thứ ba…v.v.. là ngụ ý Ngài có phân bổ vị trí thuộc linh cho thánh đồ Ngài cách rõ ràng. Nhưng lắm kẻ không thấy vị trí mình, cũng không nhìn nhận vị trí người có quyền bính trên mình, và cũng không chấp nhận sự sắp xếp của Đức Chúa Trời. Đó là thảm cảnh nổi loạn, tranh giành vị trí trong Hội thánh. Biết bao công nhân bất pháp, bất nghĩa cứ cố gắng giày đạp người khác để mình lên cao. Ghê tởm thay!
 
*Những Người Sẵn Sàng Chịu Xây Dựng Với Người Khác:
 
Nhiều người muốn được cứu rỗi, chứ không muốn được xây dựng vào Hội thánh. Họ sống cuộc đời quan sát viên bàng quan, như giáo dân đi nhà thờ suông, chớ không chịu xây dựng hay gắn kết với anh em mình để trở thành ngôi nhà của Chúa. Vì vật liệu xây dựng ngôi nhà là tín đồ sống động. Cho nên anh em phải có bạn đồng hành thuộc linh, phải sống với đồng công, đồng ngũ của mình trong nhà Chúa, và trong công việc hầu việc Ngài. Chớ đứng độc lập một mình.
 
*Hai Người Trẻ Tuổi Và Một Người Lớn Tuổi:
 
Nhìn qua sơ đồ phân nhiệm và xếp đặt vị trí 12 con trai Jacob, chúng ta luôn luôn thấy mỗi cổng đều có ba người, mà một trong ba người của cả ba cổng đều là người lớn tuổi hơn hai người kia.

 
Cổng Bắc: Ruben (1) là anh trên hai em là Judah (4) và Levi (3).

 
Cổng Đông: Anh Dan (5) trên hai em Joseph (11) và Benjamin (12).

 
Cổng Nam: Anh Simeon (2) trên hai em là Issachar (9) và Zebulun (10).

 
Cổng Tây: Anh Naphtali (6) trên hai em Gad (7) và Asher (8).

 
Đức Chúa Trời mong muốn những người lớn tuổi thuộc linh phải thương yêu, chăm sóc, đào tạo người trẻ mà Chúa sắp đặt sống gần mình. Người lớn tuổi đừng đánh đập, khinh dể, chèn ép người trẻ tuổi phát triển.

 
Đức Chúa Trời có ý định người trẻ thuộc linh kính trọng, thuận phục người cao niên để mình được chúc phước, được hoàn hảo và được thừa hưởng tinh hoa thuộc linh mà người người đi trước đã sở đắc. Những ai báng bổ, nổi loạn, ngổ ngáo, hỗn xược, loại trừ thánh đồ cao niên quanh mình là đang đi vào vết xe đổ của tập đoàn nổi loạn Korah hồi xưa. Đáng tiếc thay!
 
Tác giả: Minh Khài
 

BIẾT ĐẾM CÁC NGÀY TRÊN ĐẤT

 

 

mai-vang-mai-bon-sai-vuon-kieng-gia-re(1)

 

 

LÀM THẾ NÀO ĐỂ SỐNG ĐẸP LÒNG ĐỨC CHÚA TRỜI

 

Mỗi năm vào ngày sinh nhật của mình, tôi dành thời gian đầu tiên trong ngày để đọc câu Kinh Thánh:

 

Kìa, Chúa khiến ngày giờ tôi dài bằng bàn tay,
Và đời tôi như không không trước mặt Chúa;
Phải, mỗi người, dầu đứng vững, chỉ là hư không
(Thi thiên 39:5)

 

 

Tôi cho rằng nhắc nhở chính mình về sự thật này là một viêc cần làm. Nhưng sau đó Đức Chúa Trời khắc ghi một ấn tượng khác trong lòng tôi ở câu Kinh Thánh trước đó:

 

Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết cuối cùng tôi,
Và số các ngày tôi là thể nào;
Xin cho tôi biết mình mỏng mảnh là bao.
(Thi thiên 39:4)

 

Trong chú thích tham khảo bên lề Kinh Thánh của tôi. Cụm từ biết mình mỏng mảnh là bao, tôi chú thích: Những thì giờ nào tôi có. Nói cách khác câu này được hiểu là: Lạy chúa, xin cho tôi biết những thì giờ nào tôi có. Bản Kinh Thánh The Living Bible dịch câu này: Lạy Chúa xin giúp con cách tổng kết thời gian của con trên trái đất này. Đó chính là những gì David đang cầu nguyện. Ông ta đang hỏi Đức Chúa Trời hãy cho ông biết số ngày của cuộc đời ông.

 

Bạn không cầu nguyện tương tự như thế sao? Tôi ước gì Chúa có thể cho tôi biết chính xác còn bao lâu nữa tôi sẽ ra đi khỏi thế giới này. Kay, con chỉ còn có 10 ngày. Con chỉ còn có 10 năm, hay thậm chí ngắn hơn: Con chỉ còn có 5 phút trên thế giới này. Đức Chúa Trời đang phát đi những tín hiệu cảnh báo chúng ta về thời gian. Chúng ta thực sự không có nhiều thời gian trên mặt đất này.

 

CÁC DẤU HIỆU CỦA NHỮNG NGÀY SAU CÙNG

 

Hãy mở ra trong 2 Phi-e-rơ chương 3 chúng ta sẽ được Chúa dạy bảo về tình hình của thế giới trong những ngày sau cùng. Lúc âý nhiều người sẽ mê ăn uống, sống theo tư dục của mình. Họ quên mất Đức Chúa Trời là Đấng sáng tạo nên các từng trời và mặt đất. Rồi chúng ta đọc thấy trong câu 11 và 12:

 

Vì mọi vật đều phải bị hủy diệt như thế, nên anh em càng phải sống cuộc đời thánh khiết và tin kính,  trong lúc nóng lòng trông đợi ngày của Đức Chúa Trời mau đến. Đó là Ngày mà các tầng trời sẽ bị thiêu đốt và hủy diệt, các nguyên tố sẽ bị tan chảy trong lửa!

 

Từ hủy diệt được dùng 2 lần trong phân đoạn này. Hiển nhiên là Đức Chúa Trời nhắc chúng ta biết rằng tất cả mọi thứ cuối cùng sẽ bị tiêu tan trong lửa. Không còn gì tồn tại mãi mãi chỉ trừ linh hồn chúng ta. Chỉ có những gì chúng ta làm cho Ngài – đó không phải là gỗ, cỏ khô, rơm rạ nhưng là vàng tinh khiết đã được thử nghiệm qua lửa sẽ còn lại đời đời. Đây chính là những gì Đức Chúa Trời đang cảnh báo.

 

Những thảm họa thiên nhiên cũng là một cảnh báo khác từ Đức Chúa Trời. Núi lửa phun, động đất, bão lớn, lụt lội, lở đất, những đám cháy lớn… nói lên một điều là con người bất lực không thể kiểm soát nổi chúng. Những điều đó cảnh báo cho chúng ta biết đây là những ngày sau cùng.

 

Tình hình kinh tế bấp bênh cũng là dấu hiệu của sự cảnh báo. Giá nhiên liệu đang ở mức cao nhất và không có dấu hiệu là sẽ bình ổn một mức giá hợp lý. Có phải gần đây bạn vừa mới mua một đôi giày? Tôi cho rằng nhiều bà mẹ có ba hay bốn đứa con cũng không dễ dàng gì mua cùng lúc giày đi học cho các cháu. Mọi thứ có vẻ khó khăn hơn trong những ngày sau rốt.

 

Chiến tranh đương nhiên là một dấu hiệu của thời kỳ cuối cùng. Đức Chúa Jesus phán:

 

Vì dân nầy sẽ nổi lên nghịch với dân khác, nước nọ chống đối nước kia; đói kém, động đất xảy ra ở nhiều nơi.
 Tất cả những điều nầy chỉ là khởi đầu của các cơn đau chuyển bụng
(Ma-thi-ơ 24:7-8)

 

Quân đội Hoa-Kỳ có mặt ở một số các quốc gia trên thế giới để giúp đỡ đồng minh và giữ gìn hòa bình. Y­-sơ-ra-ên thường xuyên đánh nhau với quân du kích Héc-bô-la ở Le-ba-non. Bắc Triều Tiên liên tục thử tên lửa hạt nhân ở miền duyên hải phía Tây đất nước họ. I-Ran bị nghi nghờ chương trình hạt nhân là để sản xuất vũ khí hạt nhân. Và đất nước này không che giấu ý định là sẽ hủy diệt cả Y-rơ-ra-ên và Hoa-Kỳ. Trong bối cảnh thế giới như vậy, bạn không thể không thấy là chúng ta đang ở trong thời kỳ sau cùng.

 

Đức Chúa Trời không bao giờ hủy diệt một xã hội mà Ngài lại không cảnh báo cho xã hội đó. Trong thời của Nô-Ê, những người cùng thời với ông đã nhìn thấy ông đóng tàu trong suốt thời gian trên một trăm năm. Cùng lúc đó Nô-ê giảng đạo công bình và báo động  rằng nước lụt sẽ đến. Ngày hôm nay cũng tương tự như thế. Đức Chúa Trời đang cảnh báo rằng sự hủy diệt đang đến rất gần.

 

ĐỨC CHÚA TRỜI MUỐN GÌ?

 

Trong 2 Phi-e-rơ 3 có một câu hỏi. Điều gì là quan trọng nhất cho Cơ đốc nhân trong những ngày sau cùng? Loại người nào mà bạn phải trở thành? Nói một cách khác thời gian chúng ta ở trên đất rất ngắn và Đức Chúa Trời muốn chúng ta phải làm gì với số thời gian đó? Nếu tôi có 20 năm, vài tháng hay vài tuần, hoặc thậm chí là vài giờ còn ở lại trên đất này. Đức Chúa Trời muốn tôi phải làm gì trong khoảng thời gian đó?

 

Giả định là Chúa Jesus đến với Hội Thánh Ngài ngay bây giờ. Bạn muốn khi Ngài đến thì bạn đang làm gì? Bạn có muốn là bạn đang cầu nguyện? làm chứng? hay là bạn đang tắm cho em bé, nấu bữa ăn tối  hay làm việc trong văn phòng? Thái độ nào bạn có trong tấm lòng bạn?

 

Càng ngày càng có thêm nhiều lời tiên tri được ứng nghiệm trong những năm qua. Sự nhận thức rằng Đức Chúa Trời có thể trở lại bất cứ lúc nào đã khuấy động tôi đặt ra những câu hỏi này.  Và kể từ khi đọc đoạn Kinh Thánh 2 Phi-e-rơ 3, điều này trở nên sáng tỏ hơn cho tôi. Trước thực tế đó chúng ta phải siêng năng trong mục vụ, giữ gìn đời sống thánh khiết. Chúng ta phải có một nếp sống chuẩn mực để làm vui lòng Đức Chúa Trời. Nói một cách chính xác thì điều đó nghĩa là gì? Nó có nghĩa điều ưu tiên hàng đầu trong cuộc đời của chúng ta là sống để làm vui lòng Đức Chúa Trời.

 

Tôi được nghe một câu chuyện minh họa về thái độ này. Có một lần Ramona Jensen một nhà truyền giáo được mời đến nói chuyện với sinh viên của Trường Kinh Thánh Evangelical Sisterhood of Mary tại Darmstar, Đức. Vào lúc đó Ramona 28 tuổi. Khi cô đến, một người phụ nữ trạc 60 tuổi ra đón và yêu cầu được mang giúp hành lý của cô. Ramona lịch sự: “Ồ không tôi tự di chuyển hành lý được”. Nhưng người phụ nữ trả lời: “Tôi sẵn sàng giúp cô. Hãy để cho tôi làm”. Và thế là người chị em lớn tuổi này giúp Ramona mang hành lý đến phòng lễ tân của Trường. Và đang khi hai người cùng đi với nhau, người chị em này bắt đầu phỏng vấn Ramona về sở thích của cô ấy: “Ramona thích màu gì nhất? Loại hoa nào ưng ý nhất? Thích loại thức uống nào? Đâu là đoạn Kinh Thánh mà Ramona thích nhất?” Người chị em lớn tuổi giới thiệu với Ramona những người mà họ gặp bên ngoài hành lang. Ramona ghi tên mình vào sổ của phòng lễ tân và nói chuyện xã giao với những người mới quen. Sau đó cô được đưa về phòng. Khi Ramona bước vào phòng cô nhận thấy có một người nào đó đã vào phòng trước và chuẩn bị mọi thứ theo sở thích của cô. Màu của chiếc khăn tắm chính là màu cô ưa thích được chuẩn bị sẵn sàng móc lên giá đỡ trên tường. Một bình hoa trên bàn đúng là loại hoa mà cô thích. Bên cạnh bình hoa là loại nước uống cô thích- một bình trà vẫn còn đang bốc hơi. Và có cả một cái khung trên tường với một đoạn Kinh Thánh  viết bằng tay – đúng là đoạn Kinh Thánh cô thích. Nhưng sự việc vẫn chưa dừng lại ở đó. Khi cô đi xuống phòng ăn chuẩn bị ăn tối. Romona đã dễ dàng nhận ra chỗ ngồi của mình, chung quanh đĩa thức ăn của cô là những vòng hoa và sô-cô-la cô ưa thích. Và khi cô ngồi xuống chuẩn bị ăn thì những người trong phòng đứng dậy hát bài: “Cầu xin Chúa chúc phước cho bạn Ramona”.

Ramona đã rất phước hạnh trong suốt một tuần lễ ở đó. Trước khi cô ra đi, Ramona được tặng một quyển sách nhỏ. Và khi cô đọc nó trên phi cơ, Ramona nhận ra một điều: Cô được đối xử vô cùng lịch sự không phải vì cô là Ramona. Nhưng tất cả các diễn giả tới Trường Kinh Thánh đó đều được đối xử như thế. Ramona hiểu rằng họ đã làm điều đó để làm vui lòng Đức Chúa Trời .

 

LÀM VUI LÒNG ĐỨC CHÚA TRỜI

 

Làm vui lòng một người nào có nghĩa là làm cho người đó cảm thấy phấn khích, thỏa mãn, hài lòng. Khi mục đích của chúng ta là làm vui lòng Đức Chúa Trời chúng ta sẽ tổ chức kiểm soát các hành động của mình và đánh giá xem những hành động đó có làm vui lòng Đức Chúa Trời hay không? Hành động của chúng ta làm không phải chỉ vì vâng phục lời Chúa. Chúng ta làm điều đó phải là thái độ của tình yêu. Hai điều này có sự khác nhau rõ rệt. Nếu bạn có con cái, bạn biết là chúng có thể vâng phục bạn bằng cách dọn dẹp rác rưởi để khỏi bị la mắng, cùng lúc đó chúng vẫn tiếp tục vung vãi rác trên những lối đi khác. Rồi một buổi sáng kia bạn nhìn thấy rác được dọn sạch chỉ để làm vui lòng bạn. Bạn sẽ biết có sự khác biệt ở đó. Và Đức Chúa Trời cũng muốn như thế.

Đôi khi chúng ta có những ý tưởng lạ lẫm về những gì có thể làm Đức Chúa Trời vui lòng. Chúng ta không hiểu rằng ngay cả những việc nhỏ nhất nhưng nếu chúng ta trung tín thực hiện để làm vinh hiển danh Chúa thì vẫn làm Chúa vui lòng. Amy Carmichael, là người đã dành toàn bộ cuộc đời mình để phục vụ tại Ấn Độ, kể chuyện về một buổi tối đặc biệt tại một trại trẻ mồ côi mà cô đã thành lập. Vào trước giờ đi ngủ của đêm hôm đó vẫn còn có 5 em bé có nhu cầu thay tả lót, uống sữa, ăn thức ăn mềm và chăm sóc chúng. Một chị em đang trông nom chúng. Nhưng khi chuông nhà thờ reo báo hiệu giờ nhóm sắp đến. Người chị em này phải bỏ lại những đứa trẻ đang có nhu cầu chăm sóc để đến với buổi nhóm. Cô ấy nói: “Đã đến giờ tôi phải đi nhóm với Hội Thánh”. Và thế là Amy Carmichael phải ở lại với 5 em bé để phục vụ chúng. Cô biết có sự khác biệt giữa việc vâng phục nội qui và làm vui lòng Đức Chúa Trời. Làm một điều nào đó trong một thời điểm cấp bách chỉ để làm vui lòng Đức Chúa Trời chắc chắn khác với việc phải làm vì sự phân công của tổ chức.

 

Lần đầu tiên khi tôi bắt đầu hiểu sự khác biệt này. Tôi bắt đầu tự vấn: Tôi đang sống cho điều gì? Tôi đặt mọi điều phải đi qua một bộ lọc: Điều này có làm vui lòng Đức Chúa Trời hay không? Đây không phải là một khải thị mới cho bạn và tôi. Nó giống như một sự thay đổi tư duy, đó là toàn bộ đời sống của tôi, tôi muốn làm vui lòng Đức Chúa Trời. Bạn biết điều đó có nghĩa gì? Một ngày nào đó chúng ta thực sự muốn làm vui lòng Đức Chúa Trời và rồi một ngày khác chúng ta lại phàn nàn kêu ca vì buộc phải vâng phục.

 

Tôi tin rằng hầu hết chúng ta là những Cơ đốc nhân bất nhất. Tôi muốn nói rằng có lúc chúng ta vâng phục Lời Chúa và có lúc chúng ta bất phục. Rồi một ngày kia chúng ta khám phá một lẽ thật quan trọng về Đức Chúa Trời và mọi điều trong cuộc sống chúng ta xoay quanh lẽ thật này. Điều này đã đến với tôi khi tôi và Chuck khởi sự chức vụ hầu việc Chúa – mọi thứ đều là đức tin. Chúng tôi không có tiền bạc gì nhưng Đức Chúa Trời đã cung cấp mọi nhu cầu. Vào lúc đó tôi nghĩ đức tin là điều lớn nhất mà bạn phải có khi bước đi với Chúa. Vì vậy tôi thường kiểm tra mọi người tôi gặp xem họ có đức tin hay không? Họ có thể có những điều khác ngoài đức tin, nhưng với tôi những điều khác của họ là không thành vấn đề.

Rồi một ngày kia tôi khám phá tình yêu. Thế là tôi cho rằng đây là điều quan trọng nhất và những cái khác chỉ là thứ yếu. Và tôi bắt đầu thách đố mọi người xem họ có tình yêu hay không? Họ có yêu mến người khác? Họ có yêu mến Đức Chúa Trời?

Sau đó tôi khám phá về sự vâng phục. Và rồi cái chu kỳ này lại tiếp tục.

Sau đó tôi bắt đầu hiểu rằng đời sống Cơ đốc nhân giống như một cây cảnh bạn đem về nhà và bạn phải chăm sóc chúng. Bạn nói: Tôi biết rằng cái cây này cần nước hơn bất cứ một thứ gì khác. Và rồi sáng, trưa, chiều, tối bạn đều tưới nước cho nó. Và điều tệ hại nhất đã xảy ra: Nhiều cây bị chết vì bạn đã tưới quá nhiều nước.

Bây giờ bạn lại bước sang một nhận thức khác. Bạn nói: Tôi cho rằng cây này cần ánh sang. Vì vậy bạn đặt nó tại một nơi mà có nhiều ánh sáng nhất trong ngôi nhà của bạn. Ánh nắng mặt trời chói chang làm lá nó úa vàng và chẳng bao lâu nó thành ra một cây khô. Đến lúc này bạn nói: Đất. Cây này cần loại đất tốt.

 

Sự thật là cây của bạn cần tất cả những điều này: không khí, nước, ánh sáng và đất tốt. Nó không thể chỉ cần một yếu tố duy nhất và loại bỏ những yếu tố khác. Câu hỏi thực sự về cái cây đó là: Nó có mặt trong nhà bạn để làm gì? Đó chính là đem niềm vui thú đến cho bạn và cho những ai bước vào trong ngôi nhà của bạn. Mục đích của cái cây chính là làm đẹp cho ngôi nhà của bạn. Không ai đi mua một cây hoang dại, đầy bụi bặm, hôi hám về đặt ở giữa bàn trong phòng khách bao giờ.

 

VÌ SỰ THỎA LÒNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

 

Tôi càng suy nghĩ về ý tưởng này thì Đức Chúa Trời càng gia tăng sức mạnh trong lòng tôi. Ngài xác nhận điều này trong tôi rất rõ ràng khi tôi tản bộ chung quanh căn nhà và hát vang bài Thánh ca ngợi khen Chúa: “Ngài thật xứng đáng để ca ngợi, Ngài đã sáng tạo nên muôn vật và ấy là vì sự vui thích của Ngài mà muôn vật đã được dựng nên”. Thình lình tôi nhận ra trong lời ca ấy có một thực tế sinh động: Tôi đã được dựng nên vì sự thỏa lòng của Đức Chúa Trời. Tôi dừng lại và suy gẫm về điều này. Trong suốt nhiều năm khi tuổi còn thơ ấu tôi luôn suy nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu Chúa đặt để tôi trong một gia đình cơ đốc? Đời sống tôi có thể đã hoàn toàn khác biệt. Nhưng Ngài đã có một kế hoạch khác cho tôi. Và kế hoạch ấy là đời sống tôi phải mang lại niềm vui thỏa cho Ngài. Đó quả thực là một ý tưởng sâu sắc: Tôi được dựng nên để làm vui lòng Đức Chúa Trời.

Và bạn cũng như tôi. Chúng ta được dựng nên để làm vui lòng Đức Chúa Trời. Tại sao lại như thế? Tại sao Chúa quyết định như thế? Tôi không biết. Và có thể chúng ta sẽ không bao giờ biết. Nhưng Lời Chúa bày tỏ rõ ràng là chúng ta được tạo dựng để làm vui lòng Ngài.

 

Tôi phấn chấn với sự mặc khải này, tôi quay về với phần Kinh Thánh trong Khải huyền 4:11 là ý tưởng chủ đạo của bài Thánh Ca. Tôi đọc lại câu này nhiều lần trong những bản dịch Kinh Thánh khác mà tôi đang có ở trong nhà. Tôi cảm biết tôi được soi sáng và chúc phước từ những lời này thật nhiều. Lời này trở nên sinh động trong kinh nghiệm cá nhân của tôi và tôi nhận thức sâu sắc là toàn bộ quãng thời gian còn lại của đời sống, tôi phải tập chú cho điều này. Đó là đường lối mà Đức Chúa Trời muốn tôi sống và nó phải là điều ưu tiên nhất trong tâm trí tôi.

 

Lạy Chúa là Đức Chúa Trời của chúng con,
Chúa xứng đáng nhận vinh quang, danh dự và quyền năng,
Vì Chúa đã sáng tạo vạn vật,
Và vì sự vui thỏa của Ngài, mà vạn vật hiện hữu và được sáng tạo
.” Khải 4:11 (Bản Kinh Thánh KING JAMES VERSION)

 

Đó chính là sự thật từ buổi ban đầu. Vì sự vui lòng của Chúa mà Adam và Eve được tạo nên. Nhưng đáng tiếc họ đã chọn hướng đi làm vui lòng chính họ thay vì làm vui lòng Đức Chúa Trời. Hậu quả là mối tương giao của họ với Đức Chúa Trời bị sụp đổ từ buổi ban đầu. Tội lỗi  và đau khổ đương nhiên tháp tùng theo sau hệ quả này. Ngày hôm nay sự lựa chọn tương tự như thế cũng có trước mặt mỗi chúng ta. Nếu chúng ta chọn con đường làm vui lòng chính mình, khi ấy chúng ta sẽ đánh mất đi niềm vui thiên thượng trong mối tương giao với Đức Chúa Trời hằng sống.

Một sự xác nhận khác về Lẽ thật này lại đến, khi tôi đọc trong Phúc Âm Giăng 8:29. Chúa Jesus, một khuôn mẫu sống động  cho Lẽ thật này khi Ngài bày tỏ:

 

Và Đấng sai Ta lúc nào cũng ở với Ta; Ngài chẳng bao giờ bỏ Ta một mình, vì Ta luôn làm đẹp lòng Ngài.” Tôi hiểu Chúa Jesus theo đuổi mục đích luôn luôn làm đẹp lòng Đức Chúa Trời. Và tôi không thể nào sống khác hơn cách mà Chúa Jesus đang sống.

 

Lần thứ ba lẽ thật này lại đến khi tôi đang đọc một quyển sách suy niệm Lời Chúa rất cổ xưa mà tôi để trên đầu giường. Ngày hôm nay nếu tôi muốn có những thông tin cập nhật để hiểu được Lời Chúa bày tỏ  trong những ngày sau cùng, thì chắc chắn là tôi sẽ không bao giờ tìm đọc những cuốn sách đã xuất bản cách đây một trăm năm. Nhưng thực tế này đã xảy ra khi tôi đang suy gẫm về chủ đề trên đây từ một quyển sách cũ, và nó đã truyền cảm hứng cho tôi. Tôi hỏi Chúa: Con có phải chia sẻ điều này không? Thư tín Cô-lô-se 3:23 nói:

Bất luận làm gì, hãy tận tâm mà làm, như làm cho Chúa, không phải làm cho người ta.

 

Lẽ thật này sáng tỏ trong tâm trí tôi một lần nữa. Tôi thưa với Chúa: Bất cứ điều gì con làm là để đẹp lòng Đức Chúa Trời. Con sẽ làm điều đó trong niềm vui được làm cho Chúa – vinh danh Ngài, không phải để vinh danh con người. Lời kết trong quyển sách mỏng suy niệm Lời Chúa đó là một bài bài thơ ngắn:

 

Hỡi Chúa là Vua, xin hãy dạy con.

Trong tất cả mọi sự.

Và mọi điều con làm.

Là để làm vui lòng Ngài.

 

KAY SMITH

(Tường Vi biên dịch) 

LỜI NÓI DỐI TỰ NHIÊN

zechariah-8-45-kids-playing

Hùng năm nay 5 tuổi. Nó có thể chạy nhảy, đi chơi một mình trong xóm không cần người lớn chăm sóc.

Một buổi trưa hè oi ả ở miền Nam. Hùng ra khỏi nhà ngồi dưới bóng mát một bụi tre. Nó đang nghịch với những cái ống tiêm thuốc mà một ai đó vứt ở lùm tre sau khi đã qua sử dụng. Bất thình lình nó bóp mạnh vào một cái ống tiêm. Máu tuôn ra lai láng từ những ngón tay nó sau một tiếng “rốp” giòn giã. Hùng vội vàng chạy về nhà. Mọi người thất kinh: “Hùng, mày làm sao thế?” Nó vừa khóc vừa trả lời: “Anh Ninh con ông Tám lấy chai bể đâm vào tay con”. Thật không ngờ một thằng nhỏ như thế lại có thể nói dối ngon lành!
Anh Hai của Hùng vốn thương đứa em trai. Không cần suy xét gì cả chạy ra ngoài xóm tìm thằng Ninh. Anh Hai của nó tìm thấy thằng Ninh đang ngồi chơi một mình sau hè của một người hàng xóm. “Nè, thằng kia tại sao mầy lấy chai bể đánh em của tao?”Anh Hai của Hùng cao giọng hỏi.
“Dạ thưa anh, em có đánh nó bao giờ đâu”. Ninh thảng thốt trả lời.
“Nè, thằng này láo. Tao cho mầy một trận”. Thế là Ninh tự dưng bị lãnh mấy cú bạt tai từ anh Hai. Nó tối sầm mặt mũi, nổ đom đóm mắt. Hai gò má sưng vù, đỏ tía.
Ninh lầm lũi đi về nhà. Nó gạt nước mắt, cố gắng không để cho người khác thấy nó vừa bị đánh. Ông Tám, ba của Ninh vốn là một người nông dân phúc hậu nhìn thấy, liền hỏi:
 “Có chuyện gì vậy Ninh. Ai đã đánh con?”
“Anh Hai của thằng Hùng tự dưng đánh con thế này đây”.
Ông Tám đi thẳng đến nhà cha mẹ của thằng Hùng. Ông nhẹ nhàng phân trần:
“Thằng Ninh con tôi không hề đánh thằng Hùng.”
Cha của Hùng đáp lại:
“Có lẽ nào con trai của tôi lại bịa chuyện sao?”
Mọi người trong gia đình cũng phụ họa theo lời ông:
“Đúng rồi, đời nào một đứa con nít lại vu oan cho người khác”.
Không biện luận được thêm lời nào khác, ông Tám yên lặng trở về nhà. Ông cũng phân vân không biết con trai của mình có đánh thằng Hùng hay không! Nếu con ông không đánh thì tại sao thằng bé kia lại đổ tội cho nó? Có lẽ sự thật này chỉ có hai thằng Ninh và Hùng biết mà thôi.
Từ ngày đó – cái ngày mà con trai ông Tám bị người khác đánh không rõ nguyên nhân đến ngày ông chết đi là 12 năm. Trong 12 năm cuối đời ông Tám cũng không biết sự thật về câu chuyện đó như thế nào. Ông đành phải ôm câu hỏi này xuống mồ mà không biết được câu trả lời nằm ở đâu. Thằng Ninh có đánh thằng Hùng hay không?
Trên đây là truyện ngắn của bé Yến đăng trên tờ báo tường của lớp 7 A Trường Trung học cơ sở Trần Hưng Đạo, Huyện Thống Nhất Tỉnh Đồng Nai. Sau khi tờ báo tường được trình làng khoảng vài tuần, cô giáo chủ nhiệm lớp 7A gặp bé Yến:
-Ý tưởng nào cho em viết được câu chuyện đó?
-Thưa cô, đây là câu chuyện có thật vì khi nó xảy ra em vô tình có mặt ở đó và quan sát từ đầu tới cuối.
Cô giáo Hạnh mỉm cười thú vị:
-Té ra là thế!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Mười năm sau đó tờ báo này đã phai màu nhưng vẫn còn được lưu giữ trong nhà kho của Trường Trung học. Một ngày kia bác bảo vệ dọn dẹp nhà kho và ông cầm tờ báo lên:
-Ồ , một tờ báo tường của lớp 7 A cách đây 10 năm.
Bác bảo vệ cầm tờ báo lên và tình cờ ông đọc một cách thích thú bài viết của Trần Thị Hoàng Yến. Đọc xong ông lẩm nhẩm:
-Trần Thị Hoàng Yến bây giờ là biên tập viên của Đài Truyền Thanh Huyện đây mà!
Một cách cẩn thận bác bảo vệ gấp tờ báo lại. Trong đầu ông đang có một ý nghĩ…
Hai tuần sau ông tìm đến nhà riêng của Hoàng Yến:
– Em là tác giả của bài báo này?
– Dạ vâng.
Ông bảo vệ ngồi xuống một cách lịch sự và bắt đầu câu chuyện với Hoàng Yến:
– Em biết đấy, bản chất của con người là nói dối. Một đứa nhỏ không cần ai dạy tự nhiên nó cũng biết nói dối giống như trong câu chuyện của em. Thế giới này sẽ trở thành một hành tinh dối trá khi mà mọi người đều nói dối. Thế nhưng điều may mắn là trên thế giới này vẫn còn có những con người biết nói lên sự thật. Có một cách để con người được giải phóng ra khỏi sự nói dối – đó là tiếp nhận Chúa Jesus Christ làm Cứu Chúa của mình. Hoàng Yến tròn xoe mắt:
-Bây giờ mọi người chung quanh cháu đều nói dối. Thậm chí có người còn nói là: Không nói dối không tồn tại được trong cái bối cảnh hôm nay. Đôi khi những người nói thật bị cô lập và trở nên không giống ai. Trong một số trường hợp mọi người phải cùng nhau nói dối để nhận được một lợi ích nào đó. Cháu cũng được biết là: Nếu lời nói dối được lập đi lập lại một trăm lần, mọi người sẽ tin nó là lời nói thật.
Bác bảo vệ ôn tồn:
-Bác hiểu những điều cháu nói. Dĩ nhiên cháu là biên tập viên của một Đài truyền thanh thì những gì cháu nói có lẽ phản ánh tiếng nói chung của xã hội hôm nay. Nhưng vẫn còn một phương thuốc chữa lành cho căn bệnh trầm kha này: Đó là ánh sáng của Phúc Âm. Khi ánh sáng này đến nơi đâu thì nơi đó được giải phóng ra khỏi sự dối trá. Thực ra đây chính là quyền năng của Tin Lành. Sứ mạng của Tin Lành là cứu con người tội lỗi ra khỏi biển đời ô tội, trong đó có sự dối trá. Chúa Jesus có thể làm được điều đó trong đời sống của bất cứ ai tiếp nhận Ngài làm Cứu Chúa. Bác mời gọi cháu hãy tiếp nhận Chúa Jesus Christ làm Cứu Chúa của cháu.
Hoàng Yến cắt ngang lời bác bảo vệ:
-Bác ơi, hãy thực tế một chút. Nếu cháu trở thành Cơ đốc nhân thì bát cơm của cháu sẽ bị vỡ. Ai sẽ nuôi cháu bây giờ? Có thể là cháu muốn trở nên môn đệ của Chúa nhưng nghề nghiệp của cháu sẽ như thế nào đây. Bác biết đấy, một khi cháu đi nhà thờ Tin Lành thì điều đó đồng nghĩa với chuyện cháu sẽ bị mất việc. Rồi tương lai của cháu?…
Một chút suy nghĩ, bác bảo vệ trầm ngâm:
– Bác sẽ cầu nguyện cho tương lai của cháu kể từ hôm nay. Chúa Jesus đã dạy trong sách Tin Lành Giăng: Các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi (Giăng 8:32). Thực ra chính Chúa Jesus là Lẽ thật. Khi cháu nhận biết Ngài, cháu sẽ được giải phóng ra khỏi ngục tù của sự dối trá. Tương lai đời đời của cháu tùy thuộc vào điều này: Cháu có nhận biết Chúa Jesus hay không?
Bác bảo vệ tặng cho Hoàng Yến một quyển Tân Ước và một truyền đạo đơn: Người Việt Nam với Đạo Tin lành, rồi nhẹ nhàng ra về.
Hai tuần sau đó.
Hoàng Yến trở thành một Cơ đốc nhân. Thời gian đầu cô gái này bị bách hại từ nhiều phía, nhưng cuối cùng cô đã đứng vững bảo vệ giá trị vững chắc của Phúc Âm nhờ ân điển Chúa.
Trong một buổi nhóm của thanh tráng niên tại một Hội Thánh Tin lành ở Quận 8, Sài Gòn, Hoàng Yến đã làm chứng về cuộc đời mình như sau:
– Sau khi bác bảo vệ của trường học giới thiệu Chúa Jesus cho tôi, tôi đã không tài nào ngủ được trong suốt một tuần lễ. Từ sâu xa trong lòng tôi muốn sống làm một con người chân thật. Tôi cần một quyền năng siêu nhiên giải phóng tôi ra khỏi sự dối trá. Tôi bắt đầu đọc bốn sách đầu tiên của Tân Ước. Và thật lạ lùng, sau hai tuần suy nghĩ đắn đo, tôi đi đến một quyết định là: tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa thì dễ dàng hơn là từ chối Ngài. Ngay trong đêm hôm đó tôi đã bật dậy quì gối tại trên giường của mình và cầu nguyện với Chúa: “Lạy Cha thiên thượng, con là một tội nhân. Từ trước đến nay con không có Ngài, nhưng bây giờ con cần Ngài. Con xin mở rộng lòng con mời Ngài bước vào làm chủ cuộc đời con và trở thành Cứu Chúa của con. Xin Chúa giúp con trở nên một con người chân thật. Xin tha tội cho con về những năm tháng lầm lạc trước đây và thực hiện quyền năng biến đổi của Ngài trên cuộc đời con. Cám ơn Ngài đã chết trên thập giá để đền tội cho con. Con cầu nguyện trong Danh của Chúa Jesus Christ. Amen.”
Vượt qua những bắt bớ trong thời gian đầu, Hoàng Yến đã chọn Chúa Jesus làm Cứu Chúa và trả giá cho niềm tin của mình. Sau khi tin Chúa cô không còn theo đuổi nghề nghiệp trước đây nữa. Đức Chúa Trời nhân từ đã mở đường cho cô tìm được một việc làm khác phù hợp với khả năng của cô tại Sài Gòn. Cô trở nên một nhân chứng sống động cho quyền năng biến đổi của Phúc Âm. Và một điều làm cho Hoàng Yến vui mừng là cô đã có thể sống một đời sống chân thật, không còn cư trú trong sự dối trá nữa. Không lâu sau khi tin Chúa cô đã ghi danh theo học một chương trình Thần học. Hoàng Yến chia sẻ với các bạn học cùng khóa học Kinh Thánh: “Tôi đang chuẩn bị để viết một quyển sách với chủ đề: Thoát Khỏi Sự Dối Trá. Và cô nói thêm: “Nếu có nhiều người sống trong sự chân thật thì trái đất này sẽ trở nên xinh đẹp hơn”.

TƯỜNG VI
754 lượt xem tại: http://songdaoonline.com/e1863-mot-loi-noi-doi-tu-nhien-tuong-vi-bai-chon-dang-so-74-.html

TẦM QUAN TRỌNG CỦA LỜI NÓI

CẦU XIN CHÚA BAN PHƯỚC TRÊN CÁC BẠN ĐỌC MỘT MÙA XUÂN TRÀN ĐẦY MỌI ÂN ĐIỂN TỐT ĐẸP CỦA NGÀI.

 

IF

Lời đáp êm nhẹ làm nguôi cơn giận; còn lời xẳng xớm trêu cơn thạnh nộ thêm ” ( Châm ngôn: 15:1)
( A gentle answer turns away wrath, but a harsh word stirs up anger. NIV).

Chính Chúa Cứu Thế Jesus là Ngôi Lời ( the Word ), là lời phán của Đức Chúa Trời. Khi Tin lành được rao giảng và được tiếp nhận, Tinlanh đó ( The Word ) sẽ thay đổi cuôc sống, sẽ tạo dựng nên con người mới mang bản tính của Cứu Chúa vì chính Chúa ngự trong lòng họ.
” Therefore, if anyone is in Christ, he is a new creation, the old has gone ! the new has come.( II Cor 5:17)

Cái lưỡi là Bộ phận phát âm chính ( speech organ ) của con người.Cùng một cái lưỡi mà phát ra 2 loại lời nói. Một loại lời nói êm nhẹ, dịu dàng,nâng đở và khích lệ, còn loại trái lại thì xẳng xớm, cộc cằn làm đau lòng người nhận.
Trong ” Quốc Văn Giáo Khoa Thư ” xa xưa có câu chuyện về cái lưỡi.Người chủ bảo người đầy tớ làm heo và đem cái gì ngon nhất cho Ông.Người đầy tớ đem cái lưỡi. Lần thứ nhì cũng làm heo, ông chủ  bảo cái gì dở nhất đem cho ông, người đầy tớ cũng đem cái lưỡi. Người chủ hỏi tại sao ngon nhất cũng cái lưỡi mà dở nhất cũng cái lưỡi. Người đầy tớ nói rằng cũng cái lưỡi nói ngon cũng được mà nói dở cũng được. ” Cái lưỡi không xương nhiều đường lất léo.”

Có câu chuyện kể rằng một ngày kia trong buổi lễ nhà thờ ở một ngôi làng nhỏ, cậu bé giúp lễ Misa lúng túng tuột  tay làm Đổ chén rượu lễ. Vị Linh mục giận dữ xáng cậu bé một tác tai, đuổi ra, la lớn.” Đi khỏi đây và đừng bao giờ trở lại nữa!”. Cậu bé run rẫy đi xuống, mặt đỏ bừng vừa sợ, vừa xấu hổ. Về sau cậu bé đó chính là Tito, lảnh tụ độc tài của Đảng Cộng sản Nam tư trong nhiều thập niện.

Cũng trong một lễ Misa khác ở một ngôi đại giáo đường, cũng một cậu bé giúp lễ, cũng phạm một lỗi tương tự, làm đổ chén rượu lễ. Vị Giám mục già không tỏ vẻ giận và cuối xuống ghé vào tai cậu bé nói nhỏ ” không sao, một ngày kia con sẽ làm Linh mục! “. Cậu bé đó lớn lên và đã trở thành Tổng Giám Mục Fulton Sheen.

Những câu chuyện trên phần nào cho ta thấy tác dụng ghê gớm của lời nói, tuy chỉ là những âm Thanh truyền đi trong không gian, nhưng lại có sức mạnh thay đổi số phận con người.

Gia cơ 3: 2-8
cho ta thấy tội lỗi của lưỡi :” Chúng ta thảy đều vấp phạm nhiều cách lắm. Nếu có ai không vấp phạm trong lời nói mình, ấy là người trọn vẹn… Cái lưỡi cũng như lửa; ấy là nơi đô hội của tội ác ở giữa các quan thể chúng ta, làm ô uế cả mình, đốt cháy cả đời người, chính mình nó đã bị lửa địa nguc đốt cháy… Nhưng cái lưỡi không ai trị Phuc được nó; ấy là một vật dữ người ta không Thể hãm dẹp được: đầy dẫy những chất độc giết chết”.
( we all stumble in many ways. If anyone is never at fault in what he says, he is a perfect man, able to keep his whole body in check…the tongue is a fire, a world of evil among the parts of the body,it corrupts the whole person, set the whole course of his life on fire, and is itself set on fire by hell…  But no man can tame the tongue. It is a restless evil, full of deadly poison. NIV).
Thánh Gia cơ ví lời nói như lửa, chỉ cần một lời nói dối trá, cay độc đủ phá huỷ tương lai một đời người, nó cũng có thể phá vở một muc vụ mà Đức Chúa Trời đã đặt để trên một tơi tớ Ngài nếu không nhờ cậy Chúa mà xua tan nó đi.Nó  cũng có Thể phá vở hạnh phúc của một gia đình.Người nói có thể quên, nhưng người nghe sẽ nhớ mãi. Lời nói giống như mũi tên bật khỏi dây cung, như viên đạn ra khỏi nòng súng, hoàn toàn vượt ra ngoài tầm kiểm soát của xạ thủ. Lời nói đã nói ra không có cách nào thu hồi lại được.

Người Việt có câu :” Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau .”
Người Pháp có câu: ” hãy uốn lưỡi 7 lần trước khi nói.”
Người Anh có cách nói rất tế Nhị trong cuộc sống : thay vì nói Anh sai rồi thì họ lại nói tôi không nghỉ là anh đúng, chứ không bao giờ nói thô lỗ là Anh hoàn toàn sai.
Châm ngôn cũng nhắc nhở chúng ta ” lời vô độ đâm xoi khác nào gươm; nhưng lưỡi người khôn ngoan vốn là thuốc hay. (.Châm 12: 18)
( Reckless words pierce like a sword, but the tongue of the wise brings healing. NIV ).
Ai giữ lấy miệng và lưỡi mình, giữ linh hồn mình khỏi hoạn nạn ( Châm 21:23)
He who guards his mouth and his tongue keeps himself from calamity NIV.

Cũng có Thể nói châm 21:23 là lời cảnh cáo cho những ai không cầm giữ miệng và lưỡi mình.

Lời nói có khả năng đi thẳng vào tâm hồn con người và thường thì được lưu giữ ỏ đó. Giống như một kho lưu giữ vật quý giá lẫn vật đôc hại mà người nghe cầm giữ chìa khoá và có thể mở  kho lấy ra lúc nào cũng được.

Người nghe sẽ nhớ lại những lời nói quý giá để được khích lệ và được nâng đở hay là nhớ lại những lời độc hại để rồi dằn vặt lòng minh va làm khổ chính mình, khiến cho tâm linh bất an.Sức mạnh tàn phá hay gây dựng của những lời nói cất trong ” kho ” không lưu xuất từ ngưới nói, Nhưng từ chính chúng ta là đối tượng, là nạn nhân của những lời nói. Chính chúng ta cho những lời nói đó có năng lực để gây dựng hay để huỷ diệt.Những lời nói độc hại, xúc phạm thường nó khiến cho chúng ta miên mang suy nghĩ, dày vò, nhiều khi nó như dụng cụ tra tấn, làm tổn hại tinh thần va sức khoẻ lâu dài của người cất giữ. Cho nên điều đáng luu tâm là chúng ta nên nhờ Chúa xua đuổi những lời nói độc hại có tính xấc xược, ganh tị, tự ái,trả thù ra khỏi “kho” của chúng ta.
Theo Gia cơ 3: 13-18
Tất cả những lời nói độc hại đều không phải ra từ sự khôn ngoan từ  trên mà trái lại nó thuôc về đất, Về xác thịt và ma quỷ vì ở đâu có những đều ghen tương tranh cạnh ấy, thì ở đó có sự lộn xộn và đủ mọi thứ ác. Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là Thanh sạch, sau lại Hoà Thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình.

Trong nhiều trường hợp vì buồn giận  vì lời nói của người khác, chúng ta tìm cách trả thù dù chỉ bằng ý tưởng thì chúng ta tự biến mình thành tội phạm. Chính lời Chúa dạy rằng sự trả thù thuộc Về Chúa, Ngài sẽ báo ứng.
Nói tóm lại chúng ta nên nhờ cậy Chúa xử lý những lời nói đôc hại để chúng ta có một đời sống Bình an và qua lời Chúa chúng ta biết cầm giử miệng lưỡi mình vì đến ngày phán xét người ta sẽ khai ra mọi lời hư không mình đã nói ( Matt 13: 36 )
(  But I tell you that men will have to give account on the day of judgment for every careless word they have spoken NIV).
Và lời nói Anh em phải có Ân hậu theo luôn và nêm thêm muối, hầu cho Anh em biết nên đối đáp mỗi người là Thế nào.( Cô lô se 4:6 )
Let your conversation be always full of grace, seasoned with salt, so that you may know how to answer everyone.

Trên 100 năm, biết bao nhiêu người đã chấp nhận hy sinh, gian khổ sử dụng lời nói để công bố Tin lành cho dân tôc Việt nam,chúng ta hãy tiếp nối sử dụng lời nói như một công cụ Chúa giao để cứu người hư mất, để giải hoà, để hàn gắng thương đau, để an ủi và khích lệ trên linh trình phục vụ Thiên Chúa và tha nhân.

Mục sư Nguyễn Đức Na

CÂY SỰ SỐNG

Ở giữa phố thành và trên hai bờ sông có cây sự sống trổ mười hai mùa, mỗi tháng một lần ra trái; và những lá cây đó dùng để chữa lành cho các dân. (Khải huyền 22:2)

Nếu Ađam không ăn nhằm trái cấm,
Vườn điạ đàng rộ nở cả ngàn hoa,
Khắp trần gian đầy phước hạnh chan hoà
Cây Sự Sống, khởi nguyên mùa xuân thắm.

Cây Sự Sống, cây mùa xuân hy vọng,
Trồng giữa vườn tiêu biểu cội ngàn xuân 1,
Xuân hoan ca, như hoa thắm vui mừng
Xuân cảm tạ, bao ân lành sung mãn.

Xuân phước hạnh, giữa bầu trời quang đãng
Xuân an bình, suối chảy tưới ngàn cây.
Xuân yêu thương, như sông nước tràn đầy
Xuân thánh thiện, biển tràn dâng đại hải.

Vì tội lỗi, cửa vườn xuân đóng lại,
Eden buồn, nhân loại phải lưu vong.
Phải cách xa Cây Sự Sống muôn trùng 2
Nhìn vườn cũ, u hoài trong nuối tiếc!

Trong huyền nhiệm của tình yêu bất diệt,
Chúa nhân từ mở cửa lại vườn xuân.
Đồi Sọ cao, Cây Sự Sống Chúa trồng,
Thập tự giá, cây mùa xuân vạn đại: 3

Thập tự giá, cây cứu tinh nhân loại,
Cây vun trồng bởi máu huyết Giê-xu 4
Cây thứ tha, cây giải phóng phu tù
Cây hy vọng, cây bình an cứu rỗi.

Thập tự giá, đã khai đường mở lối,
Mời anh vào vườn vĩnh phước ngàn khơi.
Anh sẽ ăn trái sự sống đời đời 5
Trong sung mãn với quyền năng Thiên chúa.

Cây Sự Sống, cây mùa xuân muôn thủa
Trồng bên dòng Linh thánh tựa pha lê, 6
Đón thánh nhân mọi thế hệ trở về,
Cùng vui hưởng khôi nguyên Trời Đất Mới. 7

Ai đang đứng ở bên dòng thiên hựu
Xin mời vào nhận trái sống mùa xuân
Xin mời vào sông nước sống tràn tuôn
Để hưởng trọn nguồn phước ân viên mãn.

THANH HỮU 
Tháng 1 năm 2014 

TIN MỤC VỤ

Cảm ơn Chúa có 2 muc sư Quản nhiệm  2 Hội thánh Tin lành Liên hiệp Sắc tộc Stieng tỉnh Bình Phước là :

1/Ms Điểu Hăng QN Hội thánh Tân lợi 1 với 2 hội thánh nhánh có 2 Phụ tá đãm trách công viêc Chúa.
2/ Ms Điểu Ka QN Hội thánh Thanh an 1 với 2 HT nhánh có 2 nhân sự Phụ trách.
Sau một thời gian thông công biết được Khải tượng của Giáo Hội Tin Lành Liên Hiệp Toàn Cầu- Viẹt nam và tình hình thực tế của các HT địa phương, 2 Ms Điểu Hăng và Điểu Ka cùng Mục Sư Nguyễn Đức Na , Hội trưởng Giáo Hội Tin lành LHTC- VN ký một Biên bản ĐỒNG CÔNG ( partnership) để nâng cao một bước trong sư cộng tác cho các mục vụ  để thực hiện Khải tượng của Giáo hội: BÀY TỎ TÌNH THƯƠNG THA NHÂN QUA VIỆC LÀM CỤ THỂ và CỨU NGUÒI CHƯA TIN CỨU CHÚA JESUS  trước khi chính thức là thuộc viên của nhau. ( Ownership) ( xin xem bài viết “Ba Bước Linh Trình.” trên trang Web này).
Sau đây là Biên bản ký tay.
Cũng như hình ảnh ký và trao Biên bản.

TTV

securedownload

 

Biên bản đồng công

securedownload (1)

 

Các mục sư S’tiêng ký vào biên bản

securedownload (2)

Các ms S’tiêng và ms Hội trưởng với biên bản đồng công

securedownload (4)

MS Điểu Ka ký vào biên bản.

Nội dung của biên bản đồng công:

 

BIÊN BẢN ĐỒNG CÔNG (PARTNERSHIP)

 

Hôm nay là ngày 20/12/2013   tại Văn Phòng của Giáo Hội Tin Lành Liên Hiệp Toàn Cầu – Việt Nam, chúng tôi gồm có:

1. MS Điểu Hằng, quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Tân Lợi 1, kiêm quản nhiệm  Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Tân Lợi 2, và kiêm quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Tân Lợi  3, thuộc huyện Hướng Quảng, tỉnh Bình Phước, với số tín đồ 86 gia đình, có 2 phụ tá là: thầy Điểu Thành và Điểu Nhọ.

2. MS Điểu Kà, quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Thanh An 1, và 2 phụ tá là: thầy Điểu Hên và Thị Nhung, kiêm quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Thanh An 2, và kiêm quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Liên hiệp Thanh An 3,  thuộc huyện Hướng Quảng, tỉnh Bình Phước, với số tín đồ 62 gia đình.

Trước mặt Chúa chúng tôi hứa kể từ hôm nay chúng tôi sẽ đồng công với Giáo Hội Tin Lành Liên Hiệp Toàn Cầu – Việt Nam do ms Nguyễn Đức Na làm hội trưởng để cùng nhau là đối tác trong các mục vụ và thực hiện cùng khải tượng mà chúng tôi đã nhận lãnh trước mặt Chúa là:

– Đứng trên chân mình mà hầu việc Chúa tìm kiếm ơn phước của cả phần thuộc linh lẫn thuộc thể, hỗ trợ nhau, không lợi dụng nhau và tiến tới là thành viên của Giáo hội. Chúng tôi đồng ý ký tên dưới đây:

MS Điểu Hằng                       MS Điểu Kà                         MS Nguyễn Đức Na   (đã ký) 

 

MẶT TRĂNG ĐỎ

Mặt trăng đỏ như máu sắp đến

 

TheRedMoon

Mặt trăng đỏ như máu
Giô ên 2:31, “Mặt trời sẽ đổi ra tối tăm, mặt trăng ra máu, trước khi ngày lớn và kinh khiếp của Đức Giê-hô-va chưa đến.”Sứ 2:20, “Mặt trời sẽ biến nên tối tăm, Mặt trăng hoá ra huyết, Trước ngày Chúa đến, Là ngày lớn và hiển hách”Khải 6:12-14, “Tôi lại thấy khi Chiên Con mở ấn thứ sáu, thì có một cơn động đất rất lớn, mặt trời trở nên đen như vải bằng lông, cả mặt trăng trở nên như huyết, 13 các ngôi sao trên trời sa xuống đất như cây vả bị cơn gió lớn rung đổ trái non xuống. 14Trời bị dời đi như quyển sách cuốn lại, mọi núi và đảo đều bị dời khỏi chỗ nó.”

Lần đầu tiên tôi viết về mặt trăng đỏ như máu là chừng năm năm trước đây. (Vì những lý do tôi sẽ giải thích dưới đây, nguyệt thực toàn phần được gọi là mặt trăng đỏ như máu.)  Vào thời điểm đó, một loạt video về chủ đề này đã được chào hàng như để tiết lộ ngày đến lần thứ hai của Chúa. Bây giờ hầu hết mọi người không còn tin điều đó, nhưng bộ phim video vẫn còn phổ biến và vì chúng ta đang tiến gần hơn đến thời điểm có mặt trăng đỏ như máu, tôi đã nhận được yêu cầu về mặt trăng đỏ như máu một lần nữa.Vì vậy, đây là một bài cập nhật.  
 
Như chúng ta đã biết có một số sự kiện trên trời đáng chú ý đến trong năm 2014 và 2015. Có hai loạt nhật thực và nguyệt thực sẽ diễn ra đúng vào ngày hoặc gần ngày lễ của người Do Thái.  Sẽ có nguyệt thực vào ngày 15 tháng 4 và 8 tháng 10  trong năm 2014 và vào ngày 4 tháng 4 và ngày 28 tháng 9 năm 2015.  Điều làm cho chúng đáng chú ý là trong cả hai năm nầy nhật nguyệt thực mùa xuân sẽ đến vào ngày lễ Vượt Qua và những lần nhật nguyệt thực mùa thu sẽ đến vào lễ lều tạm.   
 
Khi bốn lần nguyệt thực liên tiếp đều là nguyệt thực toàn phần, các loạt như vậy được gọi là một bộ tứ (tetrad).Trong khi sẽ có 6 bộ tứ khác trong thế kỷ 21 là những kỳ trong năm 2014 và 2015, là những kỳ duy nhất mà tất cả sẽ xảy ra vào những ngày lễ. Chúng ta nên lưu ý rằng trong những năm 2014- 2015, các lần nguyệt thực chỉ là kỳ cuối cùng (ngày 28 Tháng Chín năm 2015) sẽ được nhìn thấy từ Israel, và sau đó chỉ một phần.
 
Nhưng còn nhiều hơn.  Trong năm 2015 cũng sẽ có hai lần nhật thực, và một lần nữa sẽ đến trong mùa xuân và một lần vào mùa thu.  Nhật thực mùa xuân sẽ diễn ra vào ngày đầu tiên  năm tôn giáo của Israel (Nisan 1) mười bốn ngày trước lễ Vượt Qua, và một lần xảy ra vào mùa thu, sẽ xảy đến vào ngày đầu tiên của năm dân sự (Tishri 1) sáu tháng sau, đó là Rosh Hashanah, hoặc Lễ Thổi Kèn.

Điều này xảy ra thường không?

Đếm những lần nhật hay nguyệt thực trong 2014- 2015 sẽ chỉ có được 13 bộ tứ (tetrads) trong suốt 500 năm qua và những lần đó chỉ có 2 kỳ xảy đến trước thời điểm những ngày lễ của người Do Thái. Một là trong năm 1949-1950 và một trong những lần khác là trong 1967-1968.  Một bộ tứ là một loạt bốn kỳ, có nghĩa là chúng ta đang nói về tổng số tám lần nguyệt thực. Trong số tám kỳ đó chỉ có  một kỳ trong tháng 4 năm 1950 là hoàn toàn có thể được nhìn thấy từ Israel, bốn lần khác được thấy một phần và phần còn lại là không thể nhìn thấy gì cả. (Vì đây là những dấu hiệu được theo dõi đối với Israel, bạn có thể tự hỏi tại sao chúng không thể được nhìn thấy tất cả ở đó.)
 
Bộ tứ trong 1949-1950 đã bắt đầu một năm sau khi Israel được tái sinh như một quốc gia vào ngày 14 tháng 5 năm 1948.  Một bộ trong năm 1967-1968 đã bắt đầu vào tháng tư, khoảng sáu tuần trước khi cuộc chiến tranh 6 ngày kết thúc trong sự tái hiệp nhất của Jerusalem. Sự gần nhau của các sự cố dẫn đến bước ngoặt trong lịch sử hiện đại của Israel, làm cho một số người tin rằng các bộ tứ sẽ đến trong các năm 2014-2015 cũng sẽ quan trọng tương tự đối với Israel. 
 
Cá nhân tôi không có được ấn tượng với điều này như một số người khác được. Lịch sử Kinh Thánh cho chúng ta biết các dấu hiệu của Đức Chúa Trời là rõ ràng và cụ thể. Ngôi sao Bethlehem là một ví dụ. Nếu bạn đã từng cố gắng theo một ngôi sao mà không nhờ lợi ích của thiết bị hiện đại, bạn sẽ biết thực tế là các nhà thông thái có thể theo dõi nó tới Jerusalem từ hàng trăm dặm là ấn tượng của riêng nó, nhưng sau đó nó dẫn họ từ Jerusalem tới Bethlehem, khoảng cách chỉ 5 dặm.  Theo Ma-thi-ơ 2:9-11 ngôi sao dẫn họ đúng ngay ngôi nhà nơi gia đình của Chúa đang ở. Đó có thể là Đức Chúa Trời không? Tương phản với các bộ tứ trong 1949-1950.  Chúng không có tính đặc biệt cho biến cố mà chúng được giả định được báo trước. Tuyển dân Đức Chúa Trời đã chính thức trở thành một quốc gia trở lại sau 1900 năm vắng mặt, vào tháng 5 ngày 14 năm 1948, nhưng nhật thực đầu tiên trong bộ tứ không xuất hiện mãi cho đến một năm sau đó. Các dấu hiệu từ thiên đàng được giả định cho chúng ta biết rằng mọi thứ đang sắp xảy ra, không những điều đã xảy ra rồi. 
Những người ủng hộ lý thuyết này đã phải tìm kiếm thông qua các hồ sơ để tìm một sự kiện liên quan đến lịch sử của Israel mà có trùng hợp với ngày nhật thực.  Họ chọn việc chuyển đổi chính phủ lâm thời của Israel thành một chính phủ vĩnh viễn. HáĐức Chúa Trời đã chờ đợi cho đến khi đó để cung cấp một dấu hiệu  bởi vì Ngài lại không chắc chắn về việc liệu Israel sẽ lập chính phủ sao?  Và có bất cứ ai trên trái đất nhận ra những sự kiện này là dấu hiệu từ trời vào thời điểm đó?  Bạn có thể tha thứ cho Israel không nhận thấy như vậy.  Đối với hầu hết các phần nhật thực là không được chú ý thậm chí có thể nhìn thấy ở xứ đó. 
Với các học giả lời tiên tri, sự hồi sinh của Israel là một dấu hiệu được chờ đợi từ lâu về thời gian tận thế đã bắt đầu, và tất cả mọi người trong số họ nhận thấy điều đó.  Đây là dấu hiệu Đức Chúa Trời đã gửi cho chúng ta tại thời điểm đó, không phải là một loạt các sự nhật thực đã đến một năm sau sự kiện tái lập quốc Israel, và chỉ một số có thể nhìn thấy.  
 
Ít nhất là nửa đầu của năm 1967-1968 bộ tứ chuyển bước ngoặc cuộc chiến tranh sáu ngày dẫn đến sự thống nhất của Jerusalem, nhưng lại không ai nhận thấy nó trải 40 năm.  Điều đó có thể là bởi vì cả hai năm 1967-1968, nhật thực có thể nhìn thấy ở tất cả xứ Israel, và nhật thực của năm 1968 chỉ là một việc trong tháng tư, đã có thể không ai nhìn thấy và sau đó chỉ có một phần như vậy. Ba trong bốn không thể được dân chúng nhìn thấy là dân mà dấu hiệu được cho là có ý định.
 

Một số người nói các bộ tứ của các năm 1949-1950 và 1967-1968 đã xảy ra trong suốt hai cuộc chiến tranh quan trọng ở Israel, cuộc chiến tranh giành độc lập và các cuộc chiến tranh sáu ngày. Họ sử dụng điều nầy như hỗ trợ để dự đoán một cuộc chiến tranh quan trọng đối với Israel trong năm 2014-2015. Ít ra điều nầy là âm thanh hợp lý, mặc dù cuộc chiến tranh giành độc lập kết thúc một tháng trước khi nhật thực đầu tiên của năm 1949 xảy ra, và không có gì trong các cuộc chiến tranh quan trọng khác của Israel đã xảy ra trong một loạt các sự nhật thực. Nhưng có ba cuộc chiến tranh được tiên tri cho Israel mà vẫn chưa xảy ra. Bất kỳ cuộc chiến tranh nào trong số đó có thể dễ dàng diễn ra giữa mùa xuân năm 2014 và mùa thu năm 2015. Tất nhiên tôi đề cập đến những lời tiên tri trong Ê-sai 17, Thánh Vịnh 83 và Ezekiel 38-39 

ĐÓ LÀ KINH THÁNH KHÔNG?

 NHƯNG CHÚNG TA HÃY NHÌN VÀO NHỮNG GÌ, BẤT CỨ ĐIỀU GÌ KINH THÁNH NÓI VỀ VIỆC NÀY. CÁC HỖ TRỢ CƠ BẢN CHO GIẢ THUYẾT NHẬT THỰC LÀ SÁNG. 1:14 NƠI BẢN KING JAMES DỊCH, “VÀ ĐỨC CHÚA TRỜI PHÁN: HÃY CÓ CÁC VÌ SÁNG TRONG BẦU TRỜI ĐỂ PHÂN CHIA NGÀY VỚI ĐÊM, VÀ ĐỂ CHO CHÚNG LÀM NHỮNG DẤU HIỆU, VÀ CHO CÁC MÙA, VÀ CHO NGÀY VÀ NĂM;”

Để làm cho đoạn văn nầy đọc dễ dàng hơn trong tiếng Anh, các dịch giả chèn từ “và” ở một vài nơi trong câu này. Theo Kinh Thánh trực tự song ngữ, lời dịch sát nghĩa  hơn của câu 14 sẽ như thế này.
 
Hãy có các vì sáng trong khoảng không của bầu trời để phân rẽ ngày với đêm và hãy để chúng làm  những dấu hiệu; những mùa, ngày và năm.
 
Chèn các điều khoản bổ sung làm cho bản King James trông giống như các vì sáng để làm các dấu hiệu cũng như để đánh dấu các mùa, ngày và năm.  Nhưng tôi nghĩ rằng bản trực tự song ngữ gần gũi hơn với ý định ban đầu của Sáng thế ký 1:14. Bản dịch NIV đồng ý. Nó dịch,   
 
Hãy có các vì sáng trong khoảng rộng của bầu trời để tách ngày với đêm, và để cho chúng  phục vụ như các dấu hiệu  đánh dấu mùa và ngày và năm.
 
Tất cả điều này nói không rõ ràng khi Sáng 1:14 nói rằng một trong các chức năng của các vì sáng trên bầu trời là để phục vụ như dấu hiệu của các sự kiện quan trọng. Điều này đã được đọc vào đoạn văn. Rất có thể nó chỉ đơn giản nói mặt trời và mặt trăng cho phép con người theo dõi thời gian.
 
Thứ hai, cụm từ “mặt trăng biến ra máu” xuất phát từ Giô ên 2:31 mà nói rằng điều này sẽ xảy ra trước sự xuất hiện của ngày lớn và đáng sợ của Chúa.  Phi-e-rơ trích dẫn câu này trong Công 2:20. Trong Khải 6:12 chúng ta tìm thấy một sự xuất hiện khác của cụm từ “mặt trăng đỏ như máu”.  Ba câu nầy là các chỗ duy nhất trong Kinh Thánh và tất cả đều đồng ý rằng một “mặt trăng đỏ như máu” sẽ xuất hiện ít lâu trước khi bắt đầu cơn Đại Nạn. Nhưng tất cả ba trong số các tài liệu tham khảo nầy cũng đề cập đến mặt trời sẽ tối tăm cùng một lúc.  
 
Hầu hết chúng ta biết rằng mặt trăng không sản xuất bất kỳ ánh sáng nào của riêng mình. Ánh sáng từ Mặt Trăng có nguồn gốc trên Mặt Trời và được phản chiếu về Trái đất.  Bạn không thể có một cuộc nguyệt thực nếu mặt trời không sản xuất bất kỳ ánh sáng nào, như là trường hợp trong Giô-ên 2:31, Công vụ 2:20, và Khải 6:12 .
 
Một số người giải thích điều này như là một trường hợp của một cuộc nhật thực và nguyệt thực xảy ra cùng một lúc. Nhưng điều đó là không thể. Một sự nguyệt thực xảy ra khi Trái Đất đi giữa mặt trời và mặt trăng. Khi ánh sáng từ mặt trời uốn cong xung quanh Trái đất và đi qua bầu không khí của trái đất trên đường tới mặt trăng, nó phải tiếp lấy một màu đỏ. Trong thời gian nguyệt thực toàn phần này sẽ làm cho mặt trăng xuất hiện như là có màu cam đậm, làm cho nó được gọi là một mặt trăng đỏ như máu. 
 
Nhưng nhật thực xảy ra khi mặt trăng đi qua giữa Mặt trời và Trái đất.  Khi nhật thực tiến hành, Mặt trăng sẽ trông giống như một trái bóng đen đi qua Mặt Trời. Trong một cuộc nhật thực toàn phần, tất cả ánh sáng của mặt trời sẽ bị chặn lại, và cả mặt trời và mặt trăng sẽ xuất hiện khi đã chuyển sang màu đen.
 
Ma-thi-ơ 24:29, nói đến sự kết thúc của cơn đại nạn, cho biết mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng sẽ không ban cho ánh sáng của nó.  Sự kiện này cũng được đề cập trong Mác 13:24-25. (Trong Lu ca 21:25 nó được gọi là các dấu hiệu trong mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao.)  Đó là những gì một cơn nhật thực toàn phần trông như thế nào, mặc dù trong trường hợp này tôi tin rằng một cái gì đó lâu dài hơn sẽ xảy ra. Tôi không nghĩ rằng mặt trời sẽ không bao giờ trở lại, nhưng sẽ được thay thế bằng Jerusalem mới.
 
Thành phố không cần mặt trời hay mặt trăng tỏa sáng trên nó, vì vinh quang củaĐức Chúa Trời ban cho nó ánh sáng, và Chiên Con là ngọn đèn của nó. Các dân sẽ bước đi nhờ ánh sáng của nó, và các vua thế giới sẽ đem vẻ huy hoàng của mình vào đó ( Khải. 21:23-24 ).   
 
Ngoài ra, từ bất kỳ vị trí nào thì một cuộc nguyệt thực chỉ có thể xảy ra vào ban đêm và một nhật thực chỉ có thể xảy ra ban ngày. Vì những lý do nầy bạn không thể có một nhật thực và nguyệt thực cùng một lúc.
 


CÓ BAO NHIÊU MẶT TRĂNG ĐỎ NHƯ MÁU?

Kinh Thánh chỉ đề cập đến một “mặt trăng đỏ như máu”, không phải là một loạt. Kinh thánh cũng không đề cập đến mặt trăng đỏ như máu trong kết nối với bất kỳ sự kiện nào trong lịch sử thế giới, ngoại trừ một sự kiện mà sẽ đến trước Đại Nạn.Tất cả điều này có nghĩa là các sự kiện trên trời nói đến trong Giô ên 2:31 và lặp lại trong Công 2:20 và Khải. 6:12,  dường như không rõ là nhật thực hay nguyệt thực. Rõ ràng sự xuất hiện của một mặt trăng đỏ như máu trước khi bắt đầu cơn Đại Nạn được dự định là một dấu hiệu duy nhất và không thể nhầm lẫn.
 

ĐIỂM CHÍNH CỦA BẠN LÀ GÌ?

Tóm lại, chúng ta có thể nói rằng sự đề cập đến mặt trời và mặt trăng như dấu hiệu trong Sáng Thế Ký 1:14 có thể chỉ ngụ ý đến việc theo dõi thời gian.  Chúng ta cũng có thể nói rằng các bộ tứ đã qua không đáp ứng được sự trắc nghiệm của một dấu hiệu Kinh Thánh minh họa bằng ngôi sao của Bethlehem hay mặt trăng đỏ như máu của Khải. 6:12 . Hơn nữa, các bộ tứ không bao giờ được đề cập đến trong Kinh Thánh gì cả và do đó không thể được Kinh Thánh liên kết đến bất kỳ sự kiện quan trọng nào trong lịch sử và tương lai của Israel. Và cuối cùng, mặt trăng đỏ như máu sẽ báo hiệu sự hiện đến của Đại Nạn là một hiện tượng duy nhất, không phải là một bộ bốn, và nhiều khả năng không phải do một cuộc nhật thực gì cả, vì nó không thể có nhật thực và nguyệt thực xảy ra cùng một lúc.
 
Vì vậy, mặc dù có một xác suất cao rằng một cái gì đó có ý nghĩa tiên tri sẽ xảy ra trong xứ Israel hoặc đến trên Israel giữa mùa xuân năm 2014 và mùa thu năm 2015, tôi không nghĩ rằng các bộ tứ mà sẽ xảy ra trong suốt thời gian đó có thể được xem như một dấu hiệu từ Đức Chúa Trời rằng điều này sẽ là trường hợp quan trọng.
 
A-mốt 3:7 nói, “Cũng vậy, Chúa Giê-hô-va chẳng có làm một việc gì mà Ngài chưa tỏ sự kín nhiệm Ngài ra trước cho tôi tớ Ngài, là các đấng tiên tri” Thật đúng là nếu bạn muốn biết tất cả những gì Chúa đã mặc khải về các sự kiện sắp tới, nơi tốt nhất để tìm là trong Kinh Thánh. Những sự xuất hiện tự nhiên không bao giờ có thể thay thế cho lời của các tiên tri. 
 
27-4-2013
Jack Kelley
 
 

Post Navigation